Vị ân sư lão luyện trong quan trường nhiều năm như ông   gì mà  hiểu, lão già  tủm tỉm nhận lấy bức họa, bảo phu quân về nhà đợi tin tức.
 
Không lâu , Tô đại lang đen đủi thảm hại  liền  thả .
 
 Võ An Hầu tuy miễn  tai ương ngục tù cho , song  cách chức quan của .
 
Mười mấy năm đèn sách của Tô đại lang, xem như đổ sông đổ biển.
 
Thằng ngu   khi về nhà,  còn dám  bậy bạ, ám chỉ ai nữa, chỉ   ngừng uống rượu,   bộ dạng tiêu trầm tàn phế.
 
Đại tẩu   một lời, vẫn theo nếp cũ  sạp hàng, nuôi dạy con cái.
 
Ta đến nhà thăm, chỉ thấy ban ngày ban mặt, Tô đại lang vẫn đang ngủ say trong nhà.
 
Lan Tỷ khẽ : “Cha sáng dậy  say rượu .”
 
Sáng  uống rượu ư?
 
Ta   nên lời: “Cứ thế  cũng  , ít nhất cũng   việc gì đó để  chứ.”
 
Đại tẩu nhếch mép, khinh bỉ : “Thôi, còn hơn là    ngoài gây chuyện.”
 
Thật  lời    sai, với tính cách của Tô đại lang,  quan cũng là hại .
 
Về nhà,   chuyện  với phu quân: “Có việc gì  thể để   ? Tránh biến thành phế nhân!”
 
Phu quân : “Thật  học vấn của đại ca  tệ,  thể về quê cũ Thanh Châu  phu tử, tệ nhất cũng  thể  buôn bán.”
 
Sau  hai   họ  bàn bạc, Tô đại lang chọn vế .
 
Ta giúp sắp xếp một ít vốn liếng, phu quân giúp tìm   ăn.
 
Năm   từng  ơn với một phú thương họ Trương, bèn bảo Trương phú thương dẫn Tô đại lang  buôn bán, chạy hàng.
 
Trương phú thương   gì báo đáp, liền đem tất cả thủ đoạn  ăn và mối quan hệ buôn bán của  giao cho Tô đại lang.
 
Cứ thế trải qua một năm, Tô đại lang  mà thực sự kiếm  ngàn vạn gia tài, còn mua  một ngôi nhà lớn.
 
Lúc gặp  đại tẩu, trong nhà cũng coi như  thứ đầy đủ,  nô tỳ  hầu.
 
Ta  khỏi cảm thán: “Cuối cùng cũng  uổng phí công sức.”
 
Đại tẩu thở dài: “Ai cũng  đời  vô thường, quả thật là  mà.”
 
Sau , Tô đại lang thường xuyên  ngoài buôn bán, đôi khi nửa năm  về nhà.
 
Đại tẩu lo liệu việc nhà trong ngoài, càng ngày càng tháo vát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/truong-tau-cua-ta/chuong-8.html.]
 
Chỉ  một điều   thắc mắc, hễ Tô đại lang  ở nhà, đại tẩu vẫn  sạp hàng bán đồ ăn.
 
Ta khuyên: “Đã  tiền , việc vất vả thế  thì đừng  nữa.”
 
Đại tẩu  với  : “Thật  cũng  mệt, dù  cũng   việc gì .”
 
Ta lúc đó  hiểu đại tẩu, cho đến khi năm hết Tết đến, Tô đại lang từ Dư Hàng dẫn về một cô gái yêu kiều,  cuối cùng cũng hiểu .
15
 
Thấy Tô đại lang dẫn một nữ tử về,  nạp  .
 
Đại tẩu  ồn ào,  náo loạn,   một lời, dường như chẳng hề bận tâm.
 
Sau đó,    nữ tử  là danh kỹ Tuyết Nhụy ở Dư Hàng, vì những năm gần đây tuổi tác  lớn, liền tìm Tô đại lang phú thương   nơi nương tựa.
 
Đây là chuyện gì !
 
Khó khăn lắm mới  yên  hai năm,  giở trò quỷ quái !
 
Ta  với phu quân: “Nạp kỹ nữ  , thật là quá đáng! Hắn  càng ngày càng   thể thống gì! Chàng cũng     một lời !”
 
Phu quân xoa trán, : “Đại ca những năm nay , vướng mắc trong lòng vẫn   gỡ bỏ, luôn nhung nhớ mỹ nhân kề bên. Nay cha  đều  còn,  chỉ là  ,  lập trường gì để   chứ? Huống hồ  cũng  còn là quan  nữa , cùng lắm là danh tiếng  , nhưng  ai  thể ngăn cản .”
 
Ta hừ lạnh một tiếng: “Sớm  thế,    cứu   !”
 
Cứ để   thối rữa trong nhà lao !
 
Phu quân ôm  : “Chỉ cần  quá lố bịch, cứ để   .”
 
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
 một  như , sẽ sống cuộc đời yên phận ?
 
Không lâu ,    cô nương Tuyết Nhụy  bắt đầu kiêu căng ngạo mạn.
 
Hôm nay đòi vàng, mai đòi ngọc, ăn gà vịt,   cá thịt, cuộc sống vô cùng xa hoa lãng phí.
 
Tô đại lang cái gì cũng chiều nàng , dần dần  vẻ sủng  diệt thê.
 
Sau đó nữa, Tô đại lang thậm chí còn giao quyền quản gia trong nhà cho cô nương Tuyết Nhụy.
 
Ta  , tức giận đến run khắp .
 
“Đây là cái gọi là  vượt quá giới hạn của  ư? Hắn  như , chẳng lẽ sẽ  liên lụy đến  ?”
 
Phu quân đối với vị  trưởng    bó tay, : “Mai tan công,  sẽ    .”
 
Đáng tiếc,  đợi đến ngày mai, nhà đại tẩu  náo loạn !