Diêu An theo tiếng dộng xung quanh, cũng phát hiện gì, khi định rời ,một bàn tay vươn từ đám lau sậy bắt lấy chân của Diêu An.
Diêu An dọa sợ, trực tiếp ngã xuống đất.
Lần , Diêu An cuối cùng cũng thấy thứ đó là gì.
Khuôn mặt Điền Kim Sơn đầy máu, chỉ còn thở thoi thóp bắt lấy mắt chân của Diêu An: “Cứu với, cứu với.”
Diêu An vô thức vươn tay kéo , nhưng nhớ những gì mà bắt nạt ở trường như thế nào.
Trong lòng suy nghĩ đắn đo.
Lúc , Diêu An thấy tiếng chị gái hét lên: “Tiểu An, em nhanh về , thời gian còn sớm nữa.”
Không nghĩ nhiều, một cước đá bay tay của Điền Kim Sơn, chạy bờ ruộng.
Có lẽ Điền Kim Sơn tự ngã, cũng lẽ là kẻ thù đánh.
việc của , Diêu An chỉ đ ingang qua thôi.
Diêu An nghĩ như .
khi trở về, Diêu An cảm thấy khó chịu, luôn cảm thấy, nhà sắp xảy chuyện lớn.
Đêm đó, đèn trong làng Ngư Môn sáng rực, Điềm Sâm huy động gần một nữa dân làng ngoài tìm .
Cho đến nửa đêm, tiếng ồn ào trong làng dần lắng xuống.
Khi Diêu cha về ngáp dài, Diêu An vẫn ngủ, nên chào: “Cha, tìm Điền Kim Sơn ?”
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
Cha Diêu nhắm mắt xuống giường.
“Tìm thấy , Điền gia tự tìm thấy nó trong đám lau sậy.”
Diêu An hỏi: “Cậu như thế nào ?”
Cha Diêu Diêu An một cách kỳ lạ: “Cha thấy, Điềm gia bọc chặt bà bế về nhà .”
“Nó sẽ thôi.”
Sau khi điều , Diêu An bàng hoàng trở về phòng.
Cha gì chắc chắn khống gì.
Cả đêm Diêu An ngủ, ngày hôm suýt ngã xuống ruộng khi đang giúp việc đồng áng, cha mắng.
2 ngày trôi qua, Diêu An trở trường.
Diêu Lạc tiễn em trai đến cổng trường, đặt bánh kẹo tay Diệu An: “Em học chăm chỉ, tuần chị đến đón em.”
tuần , Diêu An chăm chỉ học tập, bởi vì phát hiện Điền Kim Sơn chua tới trường học.
Và một tuần , Diêu An cũng đợi Diêu Lạc đến đón tự về.
Hôm đó trời mưa to.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/truyen-thuyet-nhu-y-phuc-yeu/1-8.html.]
Diêu An về nhà trong cơn mưa, ban đầu chất vấn chị gái , nhưng phát hiện một căn phòng dầy lụa đỏ.
Còn giường, đôi chân lở loét của cha.
Cậu tìm thấy chị gái .
3 ngày , cha Diêu đang công việc đồng áng ở rìa cánh đồng, chủ nhờ ông giúp khiêng củi.
Lúc cha Diêu khiêng củi cẩn thận, một mảnh gỗ đập mạnh chân, hai chân liền gãy tại chỗ.
Mặc dù nhà họ Điền đền tiền, nhưng đủ đề chửa bệnh.
Diêu Lạc tức giận. tự qua đó.
Sau khi bao giờ nữa.
Diêu An ngơ ngác , hỏi đang bên cạnh: “Chị ?”
Cha Diêu hét lớn: “Nó tự sống một cuộc sống , con còn quan tâm nó gì nữa?”
Mẹ Diêu thở dài, kéo Diêu An ngoài: “Chị con sẽ gả nhà họ Điền để xung hỉ.”
“Xung hỉ?” Diêu An thể tin : “Xung hỉ cái gì?”
Mẹ Diêu : “Lần Tiểu thiếu gia của Điền gia gặp nạn, bây giờ mặc dù , nhưng sức khỏe .”
“Điền gia mời tiên nhân về xem qua, xung hỉ mới .”
“Chị con đồng ý gả, chúng cản nổi.”
Diêu An cảm thấy như trời sập: “Chị con sẽ đồng ý.”
Cậu tại chị đồng ý, chị đồng ý gả , Điền gia mới cho tiền chữa chân cho cha.
“Chiếc kiệu của chị con một lúc .” Mẹ Diêu vỗ vai : “Nếu bây giờ con vòng qua con đường , thể thấy chị con.”
Bà xong, Diêu An liền thẳng bờ ruộng, băng qua đương nhỏ.
Điền gia ở một thị trấn khá xa, khi lao thẳng tới đó, đúng lúc chiếc kiệu đỏ đang đưa trang trại.
Điều ngờ tới là, kiệu , cánh cổng đóng chặt .
Không những thế, còn phát hiện bên ngoài trang trại treo lụa đỏ, trông nó giống như một đám cưới chút nào.
Diêu An cảm thấy nghi ngờ, bên ngoài một lúc thấy một vị khách nào , chịu trèo từ sân ngôi nhà của trang trại.
Diêu An cẩn thận chạm sảnh chính, đó thấy một cảnh tượng mà bao giờ quên,
Chị gái Diêu Lạc mặc váy cưới đỏ trói ấn quỳ xuống đất.
Đối diện chị , chỉ là một bài vị.
Ở Điền Kim Sơn.
Điền Kim Sơn c.h.ế.t .
Điền gia lừa chị , nhưng thực lợi dụng chị kết âm hôn với Điền Kim Sơn.