Đặc biệt là khi thấy Vương Hiểu Vân và Lục Chiêu của tổ chức thẩm vấn.
Anh tuy nghi ngờ lời của Diệp Tam Thu nước, nhưng dám mạo hiểm.
Lỡ như em gái và em rể thật sự của tổ chức thẩm vấn thì ?
Diệp Tam Thu vỗ nhẹ khuôn mặt già bướng bỉnh của Vương Trung: "Anh thừa nhận quan hệ, em gái thừa nhận là ."
Nói cô gần tai Vương Trung, hạ giọng : "Anh chúng tìm nhà như thế nào ?"
Trong ánh mắt nghi hoặc của Vương Trung, cô gằn từng chữ: "Đương nhiên là do em gái ruột của cho chúng ! Còn tại 2100 đồng ? Theo như em gái khai nhận, cầm 500 đồng, cha tám năm cầm 800, cộng là 1300. Còn về 800 đồng dư , đương nhiên là tiền lãi cho tiền của trong mấy năm nay. Anh nếu ngoan ngoãn trả tiền nợ , chuyện ăn trộm tiền của sẽ so đo, nếu cố chấp trả tiền..."
Diệp Tam Thu như một kẻ biến thái, chằm chằm miệng Vương Trung nở một nụ tà ác.
Vương Trung trong lòng d.a.o động, con tiện nhân sai, tiền khớp.
tin con tiện nhân , lỡ như cầm tiền thừa nhận thì ?
Hắn vẻ do dự, bộ dạng trầm tư.
Hồi lâu , hiệu cho Diệp Tam Thu gần, hạ giọng : "Em gái năm đó quả thực mượn một tiền, nhưng nó chỉ mượn 500 đồng. Số tiền cho cha là tiền dưỡng lão cho hai ông bà, nó từng tiền đó là của... bà bà của cô, cũng là hôm nay mới . Bất kể tiền đó của bà bà cô , nếu cô tìm đến cửa đòi, nợ tiền đương nhiên trả . cô đòi 800 đồng tiền lãi là nhiều ?"
Cho vay nặng lãi ở chợ đen bên ngoài cũng ai lòng đen tối như cô .
800 đồng tiền lãi, cũng dám mở miệng đòi.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/truyen-tn-70-vo-chong-van-nguoi-ghet-dai-vien-noi-dien/chuong-262.html.]
Diệp Tam Thu nhanh chậm : "Anh lựa chọn nào khác. Hoặc là thông báo cho của bộ đội đích đến đòi nợ, hoặc là ngoan ngoãn trả tiền theo yêu cầu của . 2100 đồng thể thiếu một xu."
Vương Trung im lặng vài giây, nghiến răng thỏa hiệp: "Trả tiền cho cô cũng , nhưng cô cho một tờ giấy cam đoan, trả tiền , chuyện đến đây là kết thúc."
Vương Trung sở dĩ thỏa hiệp nhanh như , là thật sự lo lắng ầm ĩ đến bộ đội.
Loại tật giật như , sợ nhất chính là công an và lính.
Có thể tiêu tiền giải quyết chuyện , trong mắt là chuyện lớn.
Tuy 2100 đồng là tiền lẻ, nhưng so với việc cẩn thận lộ sơ hở mặt quân giải phóng, thà tiêu tiền mua sự yên tâm.
Diệp Tam Thu đặc biệt dễ chuyện: "Chỉ cần trả tiền, chuyện đều dễ ."
Vương Trung do dự một lát, : "Cô cho nửa giờ, nhiều tiền như , trong nhà thật sự lấy , tìm vay mượn."
Diệp Tam Thu dứt khoát gật đầu.
Vương Lão Xuyên Ngụy Bình An đè sofa, thấy con trai và Diệp Tam Thu đang thì thầm, tuy rõ nội dung hai chuyện, nhưng ông con bé chắc chắn ý .
Thấy Diệp Tam Thu gật đầu, ông lo lắng hô to: "Con trai, con đừng con bé lừa, nó căn bản nhà họ Lục, nó là kẻ lừa đảo, nó..." Lời còn xong, Lục Tư Năm nhào tới một cái tát miệng Vương Lão Xuyên.
"Lão già nửa chôn đất, ở đây phần cho ông chuyện ? Ông còn bậy nữa, đập rụng răng hàm của ông."
Anh bây giờ kinh nghiệm.
Cái bộ dạng đối phó của vợ, bây giờ học mười phần mười.