Khương Tự há miệng thở dốc, nên lời.
Tạ Thanh Yểu kỳ thật sai, nếu như nàng kết cục của kiếp cùng kiếp bất đồng, cũng sẽ ôm trách nhiệm lên chính .
" A Tự ——"
" Hử?"
" Nếu như phu thê đời một đời một kiếp chỉ hai lẫn thì thật , ngươi ?" Hai tay Tạ Thanh Yểu ôm lấy đầu gối, buồn bã ánh trăng xuyên thấu qua song sa mỏng như cánh ve chiếu trong.
Nếu là như , cha nàng chắc chắn sẽ bạch đầu giai lão, con cháu đầy đàn.
" Phải ." Khương Tự lẩm bẩm đáp lời, suy nghĩ lập tức bay xa.
Khi đó nàng trở thành Thất hoàng t.ử phi, một phương diện là bày vẻ rộng lượng, một phương diện là thử, nhắc tới chuyện thị với Úc Thất.
Lúc Úc Thất liền lật mặt, hầu hạ một nàng đều hầu hạ xong, lấy thời gian ứng phó những nữ nhân khác? Bảo nàng nhân lúc còn sớm thì c.h.ế.t phần nhàn tâm , đừng việc gì chọc sinh khí.
Nàng mà trong lòng dễ chịu, nhưng chung quy tin.
Hắn cưới nàng đều là lừa gạt, về phần cái khác, nàng nào thể tin tưởng đây.
Có đôi khi ngẫm , bọn họ đến cuối cùng cũng hết sức bình thường. Bọn họ che giấu lẫn nhiều chuyện, từ lúc bắt đầu đoạn nhân duyên lưng liền đeo quá nhiều thứ, cho dù đó nàng c.h.ế.t thảm, chỉ sợ tất cả cũng sẽ chẳng vui vẻ gì.
Tạ Thanh Yểu chậm rãi xuống, nhẹ giọng : " A Tự, nếu tương lai gặp một như , liền lấy chồng, sợ..."
Tạ Thanh Yểu xác thật quá mệt mỏi, vô luận là tinh thần là thể, khi nàng phát tiết cảm xúc ngoài, nhanh liền vang lên tiếng hít thở đều đều.
Khương Tự ngơ ngác chằm chằm trướng đỉnh một hồi lâu mới nhắm mắt .
Bình minh hôm , Khương Tự mở mắt đầu tiên, đến Tạ Thanh Yểu hãy còn ngủ say, nhẹ nhàng lắc đầu với nha tiến hầu hạ rửa mặt: "Trước để cho đại cô nương ngủ một lát, bằng ban ngày chịu nổi."
Tạ Thanh Yểu là cô nương duy nhất của Vĩnh Xương Bá phủ, ban ngày quỳ ở linh đường cha nghênh đón khách nhân đến phúng viếng, nếu lăn lộn cả ngày, dù thể bằng sắt cũng chịu nổi, lúc ngủ thêm chốc lát coi như nghỉ ngơi dưỡng sức.
Khương Tự rửa mặt chải đầu xong qua ở ghế đan cạnh giường suy nghĩ chuyện trong lòng, đột nhiên cửa sổ phát tiếng vang nhẹ nhàng.
Ánh mắt Khương Tự chậm rãi chuyển hướng cửa sổ, ngửi một mùi quen thuộc.
Nhị Ngưu?
Khương Tự cơ hồ theo bản năng thoáng qua Tạ Thanh Yểu đang trong cơn ngủ mơ, bước nhanh đến cửa sổ nhẹ nhàng đẩy cửa sổ .
Không khí tươi mát ập mặt, mang theo hương vị sương sớm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-cam/271.html.]
Hai chân của cún bự đáp bệ cửa, đáng thương vô cùng nữ chủ nhân.
Nhị Ngưu đói bụng.
Sau lưng truyền đến động tĩnh xột xoạt, Khương Tự nhanh tay đóng cửa sổ.
Lỗ mũi Nhị Ngưu chọc ở song sa, đem song sa mỏng như cánh ve chọc một lỗ thủng, lộ cái mũi đen ướt dầm dề.
Khương Tự đầu, thấy Tạ Thanh Yểu chỉ là trở , lúc mới nhẹ nhàng thở , xoay .
Cái mũi đen nhánh giật giật, thế mà còn thành thành thật thật dừng ở cái lỗ đ.â.m thủng.
Song sa mơ mơ hồ hồ chiếu hình dáng cún bự.
Khương Tự khỏi giật giật khóe miệng, một nữa mở cửa sổ .
Cún bự vẻ mặt vô tội Khương Tự, tựa hồ thể bừng tỉnh những khác, là thông minh rên một tiếng.
" Đợi lát nữa kiếm vài thứ cho ngươi ăn, đó nhanh trở về, ?" Khương Tự nghĩ đến Nhị Ngưu đói bụng đau lòng, sợ nó phát hiện, thấp giọng dặn dò .
" A Tự, ngươi chuyện với ai đó?"
Khương Tự vội vàng xoay , liền thấy Tạ Thanh Yểu dậy, hai mắt sưng thành hạch đào, mang theo m.ô.n.g lung thanh tỉnh.
Nhị Ngưu nhanh nhẹn trốn trở về song cửa sổ.
Khương Tự trở về: " Ta thấy thời tiết tệ, lầm bầm lầu bầu thôi."
Tạ Thanh Yểu nghi ngờ, kêu nha tiến ngơ ngác rửa mặt xong, c.h.ế.t lặng ở bàn dùng cơm sáng.
Bữa sáng đặt ở mặt nàng chỉ một chén cháo loãng.
Chillllllll girl !
Ấn quy củ, cha mới mất, trong vòng 3 ngày chén cháo loãng đều là , chỉ thể uống nước trong. Có điều quy củ là c.h.ế.t, là sống. Đừng Tạ Thanh Yểu là một cô nương gia mảnh mai, kể cả đại nam nhân thể rắn chắc ba ngày ăn cơm chỉ uống nước, ban ngày tang ban đêm túc trực bên linh cữu, chỉ sợ ba ngày cũng hỏng luôn .
Thức ăn mặn thể đụng , cháo trắng no bụng cũng ai lên án.
Trước mặt Khương Tự trừ bỏ một chén cháo loãng còn thêm hai cái bánh bao chay.
Bánh bao chay chỉ lớn hơn nắm tay con nít một xíu, hai cái bánh bao thêm một chén cháo vốn dĩ đủ , nhưng mà nghĩ đến Nhị Ngưu song cửa sổ, Khương Tự chút phát sầu.
Tạ Thanh Yểu ăn chút nào, uống hai ngụm cháo liền ăn nữa, lấy thìa chút chút quấy cháo loãng.
" A Tự, ngươi cần để ý đến , nhân lúc còn nóng ăn , nếu như đủ kêu nha lấy thêm ít tới."