Tự Cẩm - 277

Cập nhật lúc: 2025-12-15 02:09:32
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngay đó chính là một đạo sấm sét bổ xuống, ở bên tai phát một tiếng đoàng thật lớn, bộ lều chứa linh cữu giống như đều run theo.

Mợ cùng Bát thẩm đồng thời thét lên chói tai.

Linh đường một mảnh tối thui, chỉ ánh nến của cây nến sáp ong đang nhảy nhót, thoạt trắng toát âm trầm.

" Các ngươi thật sự là vì cho Ân Lâu?" Không từ chỗ nào truyền đến thanh âm sâu kín của nữ tử.

Tia chớp màu tím rạch phá bầu trời, chiếu rọi khuôn mặt t.h.ả.m đạm của Tạ Thanh Yểu.

Chillllllll girl !

Bát thẩm bỗng nhiên xoa xoa mắt, từng bước lui về phía , một chân dẫm chậu sành đốt tiền giấy.

Tiếng kêu t.h.ả.m thiết truyền đến, hai mắt Bát thẩm sợ tới mức đăm đăm, ngã lộn nhào chạy bên ngoài, thế nhưng, thiếu nữ mắt mụ cách đó xa đột nhiên đổi hình dáng, thành hình dáng của Vĩnh Xương Bá phu nhân.

" Bát , dối sẽ thiên lôi đ.á.n.h đó." Vĩnh Xương Bá phu nhân cả m.á.u chảy đầm đìa hướng về phía Bát thẩm nở nụ âm trầm, bước về phía một bước.

" A, ngươi đừng tới đây, đừng tới đây!"

Vĩnh Xương Bá phu nhân cơ hồ trong nháy mắt đến lưng Bát thẩm, đôi tay lạnh buốt đặt lên cổ bà .

Rất nhanh, Bát thẩm liền cảm thấy thể hô hấp, một khuôn mặt nghẹn thành màu gan heo.

" Cho ngươi dối, cho ngươi dối !" Vĩnh Xương Bá phu nhân niệm tới niệm lui những lời ," Nói dối sẽ thiên lôi đánh."

Đoàng một tiếng, sấm sét ầm ầm, tựa như nổ ầm ngay bên Bát thẩm, thậm chí, Bát thẩm thể mơ hồ ngửi mùi tóc cháy khét.

Lý trí Bát thẩm lập tức sụp đổ, lớn tiếng : " Buông tha cho , dám nữa, thật dám nữa. Chúng chỉ là nghĩ nước phù sa chảy ruộng ngoài, để Tạ Ân Lâu cưới chất nữ nhà đẻ , đến lúc đó sản nghiệp Bá phủ chính là do chúng định đoạt. Đều là Tạ gia, Bá phủ ăn thịt dù cũng nên cho tộc nhân uống ngụm canh chứ..."

Cùng lúc đó, mợ cũng lời tương tự: " Nếu như chúng gả nữ nhi , việc hôn nhân của Ân Lâu còn một miếng thịt béo để cho những tộc nhân của nhớ thương ? Tốt gì Doanh Nhi cũng là biểu ruột thịt của , của hồi môn cô em chồng lưu dựa cái gì tiện nghi khác?"

" Ngươi điên , câm mồm cho !" Cữu cữu của Tạ Thanh Yểu xông tới, giơ tay quất cho mợ một cái tát vang dội.

Bát thúc nhấc chân đá Bát thẩm một cước thật mạnh: " Ngu xuẩn, ngươi điên ?"

Bên ngoài linh đường mưa to tầm tã, nhưng Vân Sơn tối đen lúc tan , đại địa khôi phục ánh sáng.

Đám bên trong linh đường sắc mặt khó coi, lạnh lùng hai phụ nhân nổi điên.

Bát thẩm cùng mợ đồng thời run rẩy, dần dần khôi phục thanh tỉnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-cam/277.html.]

" Ta đây ?" Bát thẩm giơ tay vuốt vuốt tóc mai lộn xộn, sờ đến một lọn tóc đốt đến quăn queo, lập tức sắc mặt trắng bệch, loáng thoáng nhớ , là do khi dẫm chậu sành đốt tiền giấy, tia lửa b.ắ.n lên đốt tóc cháy khét.

" Ngươi còn mặt mũi hỏi, ngươi trúng tà ?" Bát thúc nổi giận đùng đùng quát.

Một tiếng lạnh truyền đến, mang theo thanh thúy chỉ thiếu nữ .

Tạ Thanh Yểu mặt vô biểu tình những tâm mang quỷ , khi tầm mắt của hấp dẫn tới đây, đột nhiên che mặt lên: " Thì mợ cùng Bát thẩm đều thiệt tình suy nghĩ vì đại ca, nếu đại ca mà thật sự đáp ứng các thành trong bảy ngày đầu, cha ắt sẽ c.h.ế.t nhắm mắt..."

Thiếu nữ bi thương c.h.ế.t về phía trưởng: " Đại ca, ?"

Tạ Ân Lâu về phía ánh mắt tựa như kết băng: " Phải, cho nên chuyện thành trong ngày đại tang xin các vị trưởng bối chớ nhắc nữa."

Nháo trò kiểu , cưỡng bách Tạ Ân Lâu cưới vợ trong ngày đại tang, vô luận đồng tộc là nhà ngoại đều cái mặt mũi .

Mọi nét mặt hổ, ở trong linh đường chút ý tứ .

Tiếng lòng căng chặt của Tạ Thanh Yểu lúc mới buông lỏng, trong lòng bàn tay tất cả đều là mồ hôi ướt đẫm.

Bên ngoài mưa rơi tầm tã, mưa gió từ cửa thổi , thổi đến cờ trắng trong linh đường bay phần phật.

Mùi vị độc đáo của tro vàng mã tràn ngập linh đường, như càng ngày càng nồng nặc.

Mọi tìm cớ vội vàng rời khỏi linh đường, trong chớp mắt linh đường cũng chỉ còn Tạ gia cùng Khương Tự.

Mưa to như , khách nhân phúng viếng sẽ tới, trong linh đường tạm thời yên tĩnh.

Tạ Thanh Yểu trưởng, nước mắt rơi lã chã.

Tạ Ân Lâu tiếng động đặt tay lên vai Tạ Thanh Yểu, đáy mắt độ ấm.

Khương Tự thấy hai chuyện , thức thời : "Thanh Yểu, về phòng đây."

Tạ Thanh Yểu bắt lấy cổ tay Khương Tự: "A Tự, ngươi ?"

" Cái gì?"

Tạ Thanh Yểu khó nén kích động: " Thiên lôi đ.á.n.h xuống đó, ngươi ?"

Khương Tự sắc mặt cổ quái: "Thanh Yểu, ngươi hiểu lầm cái gì ?"

Tạ Thanh Yểu nhanh chóng liếc Tạ Ân Lâu một cái, bỗng nhiên nghĩ đến bạn hẳn là mặt trưởng bại lộ bản lĩnh kinh , nghiêm mặt : " Ta giỡn thôi. Đại ca, cùng A Tự về phòng , đợi lát nữa qua đây."

Loading...