“Ở nhà cô tìm thấy ảnh, mà ảnh quá khứ thì dung mạo chắc chắn cũng đổi.”
Lăng Tùng Bách dường như sớm đối sách: “Chuyện nghĩ , cô sống một , dù qua với khác, thì cũng ngoài. Dù cải trang khi ngoài, thì xương cốt cũng thể đổi. Kiểm tra camera giám sát ngoài cửa nhà cô trong vòng một tháng, chắc chắn sẽ dữ liệu quét xương, đó đối chiếu với hệ thống công an quốc, cô dù là chuột cống, cũng lôi .”
Haiz!
Gã càng lúc càng khó g.i.ế.c, tội càng lúc càng khó phạm mà.
Cục trưởng Lương vẻ cảm kích: “Tiểu Nhậm , vẫn là cô lợi hại, thế điều cô qua đây sớm hơn.”
ngại ngùng : “ cũng gì , ngược còn gây thêm bao nhiêu phiền phức cho .”
“Không ,” Cục trưởng Lương vỗ vai , “ ý của bố cô là cô tiếp tục ở trong nước việc, ý cô thế nào? thì mong cô ở Đội Hình sự 1, cô và Tùng Bách song kiếm hợp bích, tin đời vụ án nào là phá .”
vô thức liếc Lăng Tùng Bách, gì, mà còn vẻ ngượng ngùng.
“Bắt Tân Nguyệt hẵng chuyện .”
Chỉ e là, cả đời các cũng bắt Tân Nguyệt .
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Mọi tản bận rộn, lúc vệ sinh, gặp một nữ cảnh sát phụ trách trực điện thoại của dân ở đại sảnh.
Cô thấy liền than thở: “Sĩ quan Nhậm, chị xem buồn cơ chứ, mà gọi điện , cô mới là Sĩ quan Nhậm của đội Cảnh sát Hình sự Quốc tế, còn bảo chúng cử đến cái xó xỉnh quái quỷ nào đó đón cô . Chị xem bọn lừa đảo bây giờ, lừa gạt đến tận đồn cảnh sát luôn ?”
khan, thầm nghĩ Nhậm Vũ Huyên thật sự chắc chắn cũng dạng , chỉ dựa mấy cái chức danh đó của cô , cũng thể trốn thoát .
Xem thời gian của còn nhiều nữa .
20
và Lăng Tùng Bách tiếp tục rà soát vụ án, : “ đại khái hiểu suy nghĩ của Tân Nguyệt , ả hẳn là căm hận Nguyễn Chân, nhưng vì thể tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t cô , nên mới g.i.ế.c những cô gái giống Nguyễn Chân, để trút giận.”
Lăng Tùng Bách hẳn là đồng tình: “ thấy, ả căn bản Nguyễn Chân c.h.ế.t. Trong nhận thức của ả, thể là bố cô mang Nguyễn Chân bỏ trốn, vứt bỏ ả, nên mới ngừng g.i.ế.c , ép bố ả và Nguyễn Chân xuất hiện.”
tò mò hỏi: “Tại nghĩ ? Anh cho rằng cái c.h.ế.t của Nguyễn Chân và Tân Kỳ Đạo là do ả sắp đặt ? Nếu thì sự mất tích của họ cũng trùng hợp quá .”
“Không thể nào, ả hận Nguyễn Chân như , thể để cô c.h.ế.t dễ dàng thế? Mà còn để cô c.h.ế.t cùng với Tân Kỳ Đạo ư?”
gật đầu: “Xem trong chuyện vẫn còn uẩn khúc.”
“Đi tìm nhà của nạn nhân đầu tiên, sẽ thêm gì đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-dieu-tra-chinh-minh-tuyen-tap-an-sinh-tu-7/chuong-9.html.]
Bố của nạn nhân đầu tiên, Lê Minh, khi xảy chuyện chuyển nhà mấy , nên cũng tốn chút công sức mới tìm .
Sau khi Lê Minh qua đời, hy vọng của hai vợ chồng cũng dập tắt.
Sức khỏe của bà Lê ngày càng yếu, công việc của ông Lê cũng xảy biến cố.
Giờ đây họ dọn đến khu phố cổ, sống trong một căn nhà cũ nát chật hẹp, là cảnh sát thì ác cảm, đuổi thẳng chúng .
Thực , âm thầm theo dõi họ.
thấy họ đáng thương, cũng chẳng chút áy náy nào với họ.
Sau đó, lẽ bà Lê sự chân thành của Lăng Tùng Bách cảm động, nên cho chúng nhà.
Lăng Tùng Bách hỏi, ghi chép.
Bà Lê : “Hôm đó con bé vốn dĩ lên sân khấu biểu diễn, vì mà những lên, ngược còn đến nơi đó, kẻ sát nhân đáng c.h.ế.t đó…”
Bà Lê mấy nghẹn ngào, nhớ tới cái c.h.ế.t t.h.ả.m của con gái mà nước mắt như mưa.
theo , tối đó Lê Minh lên sân khấu là vì áp lực tinh thần của cô quá lớn, bởi vì trong mắt bố cô , chỉ đứa trẻ việc gì cũng nhất mới là đứa trẻ ngoan.
Tối đó cô rõ cơ hội thắng, căn bản dám lên sân khấu, thế là bỏ trốn, nào ngờ đ.â.m trúng bẫy của .
Vốn dĩ định lấy danh nghĩa của bố để hẹn Nguyễn Chân đến đó, nhưng vì lý do gì mà cô đến.
Lúc đó trời nhá nhem tối, đầu tiên g.i.ế.c cũng căng thẳng, cứ thế mơ mơ hồ hồ mà g.i.ế.c Lê Minh, đợi đến lúc cô sắp c.h.ế.t, mới nhận g.i.ế.c nhầm .
Cảm xúc của bà Lê kích động, nhưng cũng điều gì quan trọng. Bà xin : “Thật sự xin , cũng thật sự cảm ơn các , bao nhiêu năm , các vẫn còn nghĩ đến việc đòi công bằng cho con gái . Con gái nếu linh thiêng, nhất định sẽ cảm tạ các .”
Lăng Tùng Bách nhắc đến hai cái tên “Tân Nguyệt” và “Nguyễn Chân”, hỏi bà từng Lê Minh nhắc qua .
Bà Lê lắc đầu: “Chưa từng nó nhắc qua, cùng lớp, lẽ con bé quen .”
Không quen là đúng .
thầm nghĩ chỗ cũng tệ, trong tình huống Lăng Tùng Bách chắc chắn sẽ đề phòng, hơn nữa mấy ngày nay tin tưởng , càng thể ngờ sẽ tay với .
chuẩn sẵn dao, định bụng nhân lúc để ý, cứa thẳng một nhát động mạch cổ , để báo thù phát s.ú.n.g b.ắ.n .
Nào ngờ, mới động thủ, Lăng Tùng Bách “vụt” một cái dậy, cái chân dài đó cảm giác như bay sượt qua đầu , đá thẳng đầu gã đàn ông lưng .