Bạch Cầm càng , nụ   mặt càng cứng đờ, cuối cùng ngay cả một nụ  giả tạo cũng  giữ nổi nữa.
Không chỉ  giúp việc đều  họ sai khiến, phòng ngủ chính  họ chiếm đoạt, quần áo  họ mặc, ngay cả những món mỹ phẩm yêu quý của bà  cũng đều  còn???
Hóa  bà   mấy ngày,   về thì giang sơn  đổi chủ, biệt thự   nữ chủ nhân   !!!
Chẳng trách Tú Phân là một phụ nữ nông thôn mà bây giờ  trông xinh  như , da dẻ  đến thế...
Tim Bạch Cầm đang rỉ máu.
Bà  hung dữ  đầu,  về phía Lisa và những  khác, chờ họ phản bác lời Thẩm Huệ Huệ.
Thế nhưng Bạch Cầm đợi  lâu, vẫn   ai dám lên tiếng.
Điều  chỉ  thể chứng minh một điều, những gì Thẩm Huệ Huệ ... đều là sự thật...
Nhận  điểm , Bạch Cầm chỉ cảm thấy lồng n.g.ự.c càng thêm tắc nghẽn, suýt nữa tức đến ngất  tại chỗ.
Lời của Thẩm Huệ Huệ, bà  nhất thời  thể phản bác. Châu   đang ở đây, bà  cũng  tiện chửi bới om sòm đuổi   ngoài.
Toàn bộ lửa giận trong lòng Bạch Cầm đều dồn nén  một ...
Tô, Chí, Vũ!!
Sao bà   sinh  một đứa con bất tài nghiệt chướng thế ?
Lời Thẩm Huệ Huệ  dứt, Bạch Cầm   kìm  mà  dậy, tức giận  đầu bỏ  thẳng, ngay cả chào hỏi cũng   nổi.
Dì Trương thấy , vội vàng  theo.
Dù  thì những  khác  việc ở biệt thự  lâu, còn bà   hầu hạ Bạch Cầm nhiều năm. Dù mấy ngày nay tạm thời phục vụ Thẩm Huệ Huệ, nhưng trong lòng dì Trương thì bà  vẫn thuộc phe Bạch Cầm.
Bạch Cầm đùng đùng nổi giận   khỏi phòng khách khu nhà chính, tìm kiếm bóng dáng Tô Chí Vũ khắp biệt thự.
Đi một vòng lớn mà  thấy   , Bạch Cầm tức giận hỏi dì Trương: "Tô Chí Vũ  ?"
"Tô, Tô thiếu gia  ..." Đối mặt với cơn giận dữ của Bạch Cầm, dì Trương lắp bắp : "Cậu ,   ở đây..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-125-man-kich-o-phong-khach-4.html.]
"Nó   ở đây? Rốt cuộc    ?" Bạch Cầm  , trong lòng  nghĩ đến cặp  con gian xảo Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ, đột nhiên bà   chút    yên.
Dù  cũng là đứa con  nuôi nấng nhiều năm, Bạch Cầm cũng  tính khí thằng bé Tô Chí Vũ  .
Tuy thông minh, nhưng sự thông minh của thằng bé  chỉ dùng  việc học, còn đối với chuyện đời thường thì đừng  là Tô Tâm Liên, ngay cả chính bà cũng  bằng  nó.
Là đứa con nhỏ tuổi nhất trong nhà,  là con trai nên Tô Chí Vũ lớn lên trong sự yêu chiều hết mực. Rõ ràng bản   trí tuệ hơn  nhưng vẫn luôn  Tô Tâm Liên lấn át, Tô Chí Vũ ngầm nuôi trong  sự bất phục.
Cậu  khát khao  chứng tỏ với   rằng   còn là đứa trẻ con,  thực sự thành một  đàn ông .
Cho nên với chuyện của Tú Phân  , Bạch Cầm  cho   một cơ hội như thế.
Vốn tưởng Tú Phân là  dễ bề đối phó, nào ngờ  khó nhằn đến .
Ban nãy Bạch Cầm còn suýt  Thẩm Huệ Huệ  cho tức điên , nếu đổi  là Tô Chí Vũ...
Không lẽ từ khi Tú Phân đến, Tô Chí Vũ ở nhà vẫn luôn  cặp  con đáng ghét  giày vò ?
Bạch Cầm  nhịn  vội vàng hỏi: "Nó ở , rốt cuộc    , dì mau  . Đừng để một đứa trẻ ngây dại như nó  một  chịu tủi hờn, lỡ  chuyện gì   thì ?"
Dì Trương   thì khóe môi khẽ giật giật, đành liều   thẳng: "Tô thiếu gia  chân cẳng     khỏe,  đến Kinh Đô khám bác sĩ. Cậu    máy bay rời  mấy hôm  ..."
"Lên máy bay...  ?" Bạch Cầm sững sờ.
"Ngay  khi   dẫn Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ từ tiệm chụp ảnh về. Nghe  hôm đó họ còn ăn một bữa tiệc chia tay thịnh soạn  đắt tiền, Thẩm Huệ Huệ  là bữa cơm chia tay do Tô thiếu gia mời, tiêu tốn những mấy nghìn tệ lận đấy ạ." Dì Trương .
"Mấy... mấy nghìn tệ..." Bạch Cầm lẩm bẩm, chỉ cảm thấy  mắt tối sầm mặt mũi, suýt ngã vật xuống đất.
Ban nãy bà  còn lo lắng Tô Chí Vũ tự trách , buồn bã đến nghĩ quẩn thì khốn khổ  bao.
Bà    cũng  ngờ , Tô Chí Vũ   thể bỏ  cả một căn biệt thự lớn thế , ngay cả một tiếng chào  cũng  thèm, cứ thế mà chuồn mất!!!
Chân cẳng nó  khỏe... Có  khỏe bằng chân bà đây ?
Mấy năm , Tô Đào mua một chiếc xe  mới, Tô Chí Vũ  mà thèm, nhân lúc Tô Đào  để ý, lén lút trèo  xe tự  lái .
Cậu  chỉ thấy   lái xe  màn hình ti vi, chứ ngoài xe đồ chơi  thì    từng học lái.
Lúc tưởng tượng thì tự tin cho rằng  là thiên tài lái xe, chỉ cần học qua một  là sẽ thông thạo.