Nếu lão thái thái con gái nâng niu bấy lâu hóa huyết mạch, còn đứa con ruột thật sự lưu lạc nông thôn chịu khổ mấy chục năm… chỉ e bà cụ sẽ ngã quỵ ngay tại chỗ.
Đừng sống thêm vài năm, chỉ riêng cú sốc cũng đủ khiến bà khó lòng qua khỏi.
Ngược , với Bạch lão , chuyện dễ dàng hơn. Ông vốn gần gũi với Bạch Cầm, gì đến một con gái ruột tên Tú Phân từng gặp mặt. Với ông, Tú Phân chẳng khác nào một cái tên xa lạ chung huyết thống, thể so sánh với sự an nguy của lão thái thái.
Nắm điểm , Tô Tâm Liên nhanh chóng đưa lời khuyên. Vì sức khỏe của bà cụ, vì lợi ích đại cục, mắt tuyệt đối thể công khai sự thật.
Tuy nhiên, dù Tú Phân cũng là cốt nhục thất lạc. Đã tìm thấy thì thể mặc kệ. Vì , Tâm Liên lập tức tỏ rộng lượng: cô bằng lòng tạm thời tiếp đón Tú Phân.
Thôn làng nơi Tú Phân sống hẻo lánh, bà vốn quen cuộc sống quanh quẩn, đến huyện lỵ còn ít khi đặt chân, chứ gì đến Kinh Đô phồn hoa. Nếu ép đưa ngay về Bạch gia, e rằng bà khó thích nghi. Chi bằng để bà sống ở biệt thự của Bạch Cầm – đủ gần, dễ kiểm soát.
Ở đó, Bạch Cầm cũng cơ hội dò xét, xem Tú Phân thực sự là thế nào. Nếu tính nết đoan chính, dần dà cũng thể đón về nhà họ Bạch. Ngược , nếu ý, thì cứ giấu kín, tìm kế sách khác cũng chẳng muộn.
Tính toán thấu đáo đến , Bạch lão đương nhiên gật đầu đồng ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-133-muon-dao-giet-nguoi-3.html.]
Chỉ là, ai ngờ đầu tiên phát hiện Tú Phân chính là Châu . Mà một khi liên quan đến nhà họ Hoắc, sự việc liền trở nên phức tạp, tạo cơ hội để Thẩm Huệ Huệ chen chân, ở biệt thự, dần dần phá giải toan tính của Tô Chí Vũ và Bạch Cầm.
Nghĩ những ngày qua, Bạch Cầm khỏi than thở.
Từ nhỏ, bà cha yêu thương. Ngược , con gái ruột của bà – Tô Tâm Liên – là nhà họ Bạch cưng chiều nhất. Ban đầu, Bạch Cầm cũng từng oán thầm, hiểu vì bản thì bỏ mặc, còn con gái trở thành viên minh châu trong tay khác.
theo thời gian, sự thông minh, lanh lợi của Tâm Liên mang đến cho bà nhiều lợi ích. Dần dà, bà mới thấy sinh đứa con đúng là phúc phần lớn lao.
Ví như chuyện của Tú Phân – nếu nhờ Tâm Liên tính toán chu đáo, lẽ giờ Tú Phân sớm đường hoàng bước Bạch gia, còn bà thì gạt ngoài.
Ông trời cho bà tuổi thơ hạnh phúc, nhưng bù , ban cho bà một đứa con gái xuất sắc. Có Tâm Liên ở bên, những gì vốn thuộc về bà, kẻ khác đừng mong dễ dàng chiếm đoạt!
Dì Trương bên , chỉ hiểu lơ mơ. Bà Tâm Liên bỏ công giữ Tú Phân ở biệt thự, nhưng dù gì nơi vẫn hơn đưa thẳng về Bạch gia.
Hơn nữa, Dì Trương cũng thừa nhận – Tú Phân đổi. Khi mới tới, bà quê mùa, nhạt nhòa, đến mức khiến xem thường. chỉ một thời gian chăm sóc, ăn ngon mặc , dung mạo của bà khác hẳn – ngày càng tươi tắn, khiến ngoài cũng kinh ngạc.
---