Sáng hôm , lợi dụng lúc Tú Phân về khu nhà chính để thêu thùa, dì Trương tìm cách nhét  tiền hơn bốn trăm tệ  túi cô. Quả nhiên, Tú Phân ngay lập tức từ chối.
Con  444 tệ  đến là xui xẻo, nên Tú Phân từ chối cũng là điều dễ đoán. Bởi ,  khi dì Trương báo cáo , Bạch Cầm cũng chẳng mấy tức giận. Thậm chí, bà  còn hiếm khi hào phóng, bổ sung thêm tiền để tròn một nghìn tệ,  dặn dì Trương đưa  cho Tú Phân.
Thế nhưng, điều khiến Bạch Cầm  sửng sốt là Tú Phân  một  nữa kiên quyết từ chối.
"Đừng bảo là Tú Phân chê tiền ít đấy nhé?" Bạch Cầm hỏi, vẻ mặt lộ rõ sự khó chịu.
Với Bạch Cầm, một nghìn tệ chẳng bõ bèn gì.  ở vùng nông thôn, đó  là cả một gia tài đáng kể.
Mẹ con Tú Phân đến một nghìn tệ cũng chẳng thèm ngó ngàng, đúng là những kẻ tham lam  đáy!
Dì Trương nào dám hé răng đáp lời, chỉ  thể kể  chi tiết cảnh Tú Phân  kiên quyết từ chối  .
Bạch Cầm sa sầm nét mặt, mãi một lúc  mới cất lời: "Thôi , thêm một nghìn nữa , cho đủ hai nghìn tệ. Bọn họ thích thì cầm,  thích thì cứ vứt đấy!"
Lần thứ ba mang tiền đến, vẫn y nguyên thất bại.
Ngày mừng thọ của ông cụ mỗi lúc một kề cận, ngay cả ông Châu cũng   điều động  , thế mà  con Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ vẫn chẳng  lấy một động thái nào.
Lòng Bạch Cầm nóng như lửa đốt, nhưng bà  chẳng thể  gì Tú Phân  Thẩm Huệ Huệ.
Oái oăm , bà    thể vì chuyện lặt vặt  mà  phiền Tô Tâm Liên.
Bây giờ Tô Tâm Liên đang ở nước ngoài, lệch múi giờ với bà . Lần   bàn bạc kỹ lưỡng, Tô Tâm Liên phụ trách điều Châu  , còn Bạch Cầm phụ trách đưa đôi  con Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ rời .
Trong hai nhiệm vụ , rõ ràng việc sắp xếp Châu  rời  khó hơn nhiều,  mà Tô Tâm Liên ở nước ngoài vẫn  thành .
Còn Bạch Cầm  chẳng  gì  hai  con sờ sờ ngay  mắt là Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ. Ngay cả việc  thú nhận sự thất bại  cũng khiến Bạch Cầm cảm thấy mất mặt.
Bất đắc dĩ, Bạch Cầm đành  liên tục tăng giá. Mãi đến khi  đẩy giá lên đến hai mươi nghìn tệ, Tú Phân mới chịu nhận.
Khoảnh khắc Tú Phân nhận tiền, Bạch Cầm cũng  thành nhiệm vụ. Bà  thở phào nhẹ nhõm, cứ ngỡ cuối cùng cũng giải quyết , đêm đó còn ngủ ngon hơn hẳn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-144-moi-nhu-can-cau-3.html.]
Mãi đến khi tỉnh dậy  ngày hôm , sực tỉnh, bà  càng nghĩ càng thấy  chuyện   chút nào.
Chẳng lẽ bà    Thẩm Huệ Huệ lừa  ?
Nhớ   bộ đầu đuôi sự việc, Bạch Cầm càng ngẫm càng cảm thấy tất cả đều là âm mưu của Thẩm Huệ Huệ.
Trước tiên dùng Tú Phân  mồi nhử, bảo bà  nhất quyết đồng ý sẽ  dự tiệc mừng thọ.
Chờ bà  cắn câu, tưởng chừng  sự  an bài, thì đôi  con   im  lặng tiếng.
Nhìn ngày tiệc mừng thọ cận kề, Bạch Cầm như  treo giữa  trung, tiến  , lùi cũng chẳng xong. Bất đắc dĩ, bà  đành  thuận theo ý Thẩm Huệ Huệ,  ngừng tăng tiền cược.
Về , bà  chẳng khác nào một con bạc đỏ mắt, đầu óc chỉ còn đếm từng lá bài  sòng,   quên mất   ném bao nhiêu tiền  đó.
Ngay cả với Bạch Cầm, hai mươi nghìn tệ cũng   là khoản nhỏ nhặt.
Quy củ của nhà họ Bạch, đối với con cháu  thành niên thì  nay luôn hào phóng.
 một khi  trưởng thành, tiền  nhận sẽ ngày càng ít . Đến khi kết hôn hoặc lấy chồng thì về cơ bản là  còn nữa,  tự dựa  bản lĩnh của .
Trước khi Bạch Cầm lấy chồng, Bạch lão   cho bà  một khoản tiền mặt  quỹ riêng, nhưng trong những năm qua sớm   Bạch Cầm tiêu xài gần hết.
Tiền riêng còn   nhiều, Bạch Cầm  chẳng  năng lực kinh doanh, bất đắc dĩ đành  ngửa tay xin tiền từ chồng.
Bất kỳ ai từng  vợ đều , tiền của đàn ông   dễ lấy như .
Để đảm bảo mức tiêu dùng hàng ngày của   thể theo kịp đám phu nhân nhà giàu , giữ thể diện cho bản , lúc ở riêng với Tô Đào thì Bạch Cầm   chịu  ít ấm ức.
Việc lớn nhỏ hằng ngày đều dựa  chồng, vốn  thấp hơn   một bậc, bây giờ  còn     tiểu thư thật.
Năm nay về biệt thự  nghỉ dưỡng, Tô Đào  ông   đến. Bạch Cầm  rõ ông   chuyện   đắn ở bên ngoài cũng  dám hó hé nửa lời.
Trong  cảnh , việc móc hai mươi nghìn tệ tiền mặt từ quỹ riêng của  chẳng khác nào tự cắt  một miếng thịt của Bạch Cầm. Huống chi bà  còn  chịu tiền vé máy bay cho Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ, cộng  là ba mươi nghìn tệ ...
Tính thêm cả việc gần đây Thẩm Huệ Huệ và Tú Phân ở biệt thự, ăn của bà , uống của bà , mặc của bà ... Tiền chi  càng ngày càng nhiều,   kể xiết nổi!