Lý Thúy Miêu    xì xào bàn tán đủ điều, mỗi câu mỗi chữ như nhát d.a.o đ.â.m thẳng  tim  thì nghiến răng nghiến lợi đáp: " còn   gì nữa đây? Mấy  ai đủ sức đánh  Trương Khải thì cứ xông lên, bắt   và Thẩm Thiên Ân về đây mà bảo họ hái quả cho bọn  !"
"Trương Khải là con trai,   chúng  đánh  ..."
"Đàn ông chẳng  ai cũng   đánh phụ nữ ? Vậy mà đến phụ nữ Trương Khải cũng bắt nạt, thật   dáng đàn ông chút nào."
"Trong mắt  , chúng    phụ nữ. Chỉ  Thẩm Thiên Ân mới là phụ nữ thôi."
Lý Thúy Miêu    tiếp nữa, xuống núi : "  lấy  cái rổ , xem còn nhặt  bao nhiêu quả."
"Vậy  cũng ."
" cũng ,  cũng ."
Nói , mấy   vội vã theo  Lý Thúy Miêu.
Đến chân núi, Trương Khải vẫn cõng Thẩm Thiên Ân. Khi thấy xung quanh dần   qua , cô nhẹ nhàng đ.ấ.m  lưng  , nhỏ giọng thì thầm: "Có  kìa, Trương Khải, mau thả em xuống."
Trương Khải  Thẩm Thiên Ân đ.ấ.m một cái, cả nửa   tê rần. Anh  vẫn lưu luyến   buông Thẩm Thiên Ân xuống,  lấy hết can đảm nắm lấy tay cô, cất tiếng hỏi: "Vậy  dìu em về nhà nhé?"
"Không cần , sợ bố em  thấy    ." Thẩm Thiên Ân .
Trương Khải  ,   nghĩ đến điều gì, nụ  ngọt ngào  môi chợt phai nhạt  đôi chút: "Thiên Ân, tấm lòng , em hiểu rõ  mà. Chỉ cần em ở bên ,   em về nhà , mấy loại quả  sẽ chẳng bao giờ   bẩn đến đôi tay mềm mại của em nữa. Chỉ là, em và cái gã đồ tể ở chợ ..."
"Hình như   đến . Có chuyện gì   hãy , em   đây." Chẳng đợi Trương Khải  dứt câu, cô  xoay lưng bỏ .
Chỉ để  Trương Khải  tại chỗ, lưu luyến dõi theo bóng cô khuất dần.
Thẩm Thiên Ân về đến nhà. Xác nhận Thẩm Dũng vẫn còn ngủ say, cô khẽ khàng lẻn  phòng.
Căn phòng nhỏ  vốn là nơi Thẩm Thiên Ân và Thẩm Huệ Huệ cùng ở. Sau khi Thẩm Huệ Huệ , nó  trở thành phòng riêng của Thẩm Thiên Ân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-150-hai-nga-duong-mot-dich-den-4.html.]
Cuộc sống ở nông thôn khắc nghiệt vô cùng. Lúc mới trọng sinh trở về, cô  đắm chìm trong niềm vui sướng và phấn khích tột độ, chẳng mấy bận tâm đến những khó khăn đó.
Mãi cho đến khi Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ  , để  một  cô  sống cùng Thẩm Dũng, những ký ức  sớm quên lãng về cuộc sống nông thôn cứ thế ùa về trong tâm trí cô...
Gà vịt nuôi thả rông,  đất  là phân gia cầm, rau tưới bằng nước tiểu và cả cái nhà xí khô hôi thối  nữa...
Nếu chỉ  những thứ  thì thôi , trớ trêu , gia đình  còn nghèo rớt mùng tơi. Trước  lúc Tú Phân còn ở đây, bà còn cố gắng lo miếng ăn cho lũ con.
Bây giờ Tú Phân  còn ở đây, chỉ còn  Thẩm Dũng, ngày nào cũng chìm đắm trong men rượu. Đói thì tự  ngoài tìm đồ ăn, khiến Thẩm Thiên Ân suýt c.h.ế.t đói trong nhà.
May mà cô  còn  ký ức của kiếp . Cô  cẩn thận nhớ    sống qua ngày như thế nào  năm mười lăm tuổi, Thẩm Thiên Ân mới chật vật sống sót qua ngày ở thôn Phúc Thủy.
 cô  ở  đây   để chịu khổ.
Để  thành kế hoạch của , Thẩm Thiên Ân bắt buộc  lấy  hai nghìn tệ tiền thách cưới từ lão Chu.
Để thoát khỏi lão Chu và Thẩm Dũng, Thẩm Thiên Ân  tìm  cho  một chỗ dựa vững chắc mới.
Cô  tìm kiếm khắp thôn, cuối cùng chọn Trương Khải, cháu trai thôn trưởng,  mục tiêu tạm thời của , dựa  những ký ức từ kiếp .
Lý do  gì khác, bởi kiếp ,  khi thôn Phúc Thủy trở thành ngôi làng triệu phú đầu tiên của cả nước, với tư cách thôn trưởng, gia đình ông đương nhiên là hộ giàu  nhất làng.
Bây giờ thôn trưởng  lớn tuổi, sức khỏe chẳng còn  bao lâu. Con trai ông  sẽ sớm kế nhiệm vị trí thôn trưởng, và cháu trai ông , Trương Khải, chính là ứng cử viên sáng giá cho vị trí thôn trưởng tiếp theo. Cả thôn Phúc Thủy đều  nể nang  . Tiền đồ tương lai thì khỏi  , rộng mở thênh thang.
Năm nay Trương Khải hai mươi tuổi, trạc tuổi Thẩm Thiên Ân. Ngoại hình của   tuy  sánh  với những thiếu gia nhà giàu  tiếng ở Kinh Đô, nhưng quanh năm  thợ mộc, thợ rèn trong làng, những công việc nặng nhọc  rèn cho   một  hình cường tráng, cơ bắp rắn chắc, cũng  coi là ưa ,  dáng đàn ông. So với cả thôn Phúc Thủy, quả thực  ai thích hợp hơn   nữa .
Đợi lấy  tiền thách cưới của lão Chu,  thành kế hoạch , cô  sẽ tìm đến Trương Khải, nhờ gia đình thôn trưởng   giải quyết lão Chu hộ cô .
Đợi  khi lão Chu  giải quyết xong thì  lẽ  qua một tháng,  đó sẽ đến thôn Phúc Thủy đón cô  về,   nhỉ?
Đến lúc đó, cô    đó đón , dù Trương Khải  oán trách thì cũng chỉ  thể trách  phận  se duyên cho họ, chứ nào trách  cô ?
Như , ở Kinh Đô, cô   quý nhân phù trợ; còn ở thôn Phúc Thủy, với mối quan hệ cùng Trương Khải, cô  cũng sẽ  phần hưởng lộc từ sự thịnh vượng của làng.