Thẩm Huệ Huệ gật đầu xác nhận. Tranh thủ thời điểm giữa trưa, khi dòng  qua  nhộn nhịp nhất, cô vội vã băng qua hành lang về phía phòng bệnh.
Đêm qua, cô  ăn một chút vỏ bánh bao do  đàn ông chia sẻ. Hôm nay, đúng hai quả táo, mỗi  một quả là  vặn.
Thẩm Huệ Huệ nhanh chóng rảo bước về phòng bệnh mà  hề   rằng, ở khúc cua phía , vài tên côn đồ ban nãy vẫn  chịu rời , ánh mắt chúng dán chặt  bóng lưng nhỏ bé của cô.
"Nó  thẳng về phía phòng bệnh kìa, chẳng lẽ con nhóc đó thật sự là bác sĩ ?" Một tên côn đồ tròn mắt kinh ngạc thốt lên.
Anh Thử, kẻ cầm đầu, lập tức cốc  đầu gã một cái rõ đau: "Tao  bảo mày ngu mà còn  chịu nhận! Mày từng thấy bác sĩ nào trẻ con thế  ? Với , bà bác sĩ Giang   mặc áo blouse trắng, mày xem con nhóc   ?"
"Anh Thử  chí ." Tên côn đồ vội vàng gật đầu lia lịa, lập tức hùa theo.
"Con nhóc  gầy như bộ xương khô, tao dám chắc tám phần là bệnh nhân ở trong phòng bệnh thôi." Anh Thử khẳng định.
" mà tụi   hỏi , bệnh nhân thì  gì  táo để mà ăn?" Tên côn đồ vẫn  nhịn  thắc mắc.
"Ai mà   nó dùng cách đặc biệt nào đó để ? Lừa đảo, ăn trộm... Chẳng lẽ   lãnh đạo nào rảnh đến mức vì một con nhóc vắt mũi  sạch mà đặc biệt ký giấy cho nó hai quả táo ?" Anh Thử nhếch mép khinh khỉnh.
Tên côn đồ vẫn cảm thấy  điều gì đó  , nhưng  vẻ mặt cau  đầy tức giận của Anh Thử, gã  dám hé môi  thêm một lời nào.
Gần đây Anh Thử  phạm  một sai lầm, chọc giận Anh Trần, vị đại ca cấp  của .
Sáng nay,   tin tức về việc huyện phát táo,  ít đại ca giang hồ  rục rịch động lòng.
Khổ nỗi lô hoa quả   huyện quản lý vô cùng chặt chẽ, chỉ những  đạt đủ tiêu chuẩn mới  nhận. Những kẻ khác dù  chạy vạy quan hệ thế nào cũng chẳng thể  .
Anh Thử  thấy đây là một cơ hội vàng,  kiếm vài quả táo để lấy lòng Anh Trần.
Đáng tiếc là hầu hết  dân trong huyện đều  quá quen mặt bọn chúng. Hễ thấy bọn chúng lảng vảng đến gần, những ai đang cầm hoa quả  tay đều lập tức cắn một miếng thật lớn vì sợ  Anh Thử để mắt tới mà gây sự.
Mấy quả táo  cắn dở đó, Anh Thử đương nhiên  thèm đoái hoài. Lượn một vòng quanh quất, cuối cùng  mới nhắm  Bác sĩ Giang và Thẩm Huệ Huệ.
Những biểu hiện của hai  phụ nữ  cũng   chứng thực rằng họ là dân ngoại tỉnh.
Bắt nạt dân địa phương còn  kiêng dè đôi chút, chứ với đám dân ngoại tỉnh  thì chẳng cần  khách sáo  giữ phép tắc  gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-173-anh-hung-cuu-my-nhan-2.html.]
Nghĩ đến đây, Anh Thử lập tức  lệnh cho đàn em: "Bám theo nó! Tao  tin là  trị  một con nhóc ranh!"
Mấy tên côn đồ hùng hổ bước về phía phòng bệnh, nhưng kết quả là còn  kịp  bên trong    chặn .
Hóa  bác bảo vệ  nhận  bọn chúng từ  nên kiên quyết  cho .
Thấy cô bé sắp lên lầu, trong lúc bí bách, Anh Thử liền bảo đám đàn em ở  dây dưa với bác bảo vệ, còn  thì nhanh chóng lấy áo che kín mặt, tìm cơ hội lẻn  trong. Lượn một vòng, cuối cùng  cũng tìm thấy Thẩm Huệ Huệ.
Thấy Thẩm Huệ Huệ đang  nép  một góc,  những  lưng về phía  mà còn cẩn thận giấu hai quả táo  lưng, Anh Thử lập tức mừng thầm như bắt  vàng.
Rút kinh nghiệm từ  thất bại ê chề  đó, Anh Thử cũng lười  thêm lời vô nghĩa với Thẩm Huệ Huệ.
Hắn rút thẳng con d.a.o gấp sắc lẹm trong túi , định bụng dọa nạt một phen để Thẩm Huệ Huệ ngoan ngoãn giao nộp táo, cốt  giải quyết  chuyện nhanh gọn nhất  thể.
Nào ngờ   mới áp sát, còn  kịp chạm   Thẩm Huệ Huệ thì ngay giây tiếp theo, một cánh tay rắn chắc  chắn ngang ngay  mặt ...
Thẩm Huệ Huệ cầm táo, ung dung bước  phòng bệnh như  khi.
Tuy   vẫn là  đàn ông đó phát hiện  cô , nhưng Thẩm Huệ Huệ cũng tìm thấy  nhanh hơn   khá nhiều.
Vừa qua giờ cơm trưa, thấy  đàn ông  còn ngốc nghếch để dành bữa trưa cho  như  nữa, Thẩm Huệ Huệ tỏ  vô cùng hài lòng.
Cô giấu hai quả táo  lưng, khẽ   với  đàn ông: "Hôm qua  ăn mấy miếng bánh bao của , hôm nay  mang đồ đến để trao đổi với  đây. Anh đoán xem  mang gì tới nào?"
Người đàn ông  cô, giọng  trầm hơn thường ngày. Anh khẽ khẩm  với Thẩm Huệ Huệ: "Huệ Huệ,  đây với ."
"Ơ?" Thẩm Huệ Huệ ngẩn  . Cô bước về phía  hai bước, lúc  mới nhận  vẻ mặt của  đàn ông như khác hẳn  khi.
Sau khi  thấy cô, phần lớn thời gian  đều ngoan ngoãn   mặt Thẩm Huệ Huệ, đôi mắt sáng lấp lánh, trong con ngươi đen láy như mực chỉ phản chiếu duy nhất hình bóng của cô.
 giờ đây,  như biến thành một    khác, ánh mắt sắc lạnh như d.a.o  thẳng về phía ...
Không   cô, mà là  thẳng về phía  lưng cô!
Giây tiếp theo,  đàn ông nhanh như cắt kéo Thẩm Huệ Huệ   lưng , dùng cánh tay còn  vững vàng che chắn cho cô.
Cánh tay  của  vẫn còn đang  thương và  trúng đòn, nhưng  như  hề cảm thấy đau đớn. Bàn tay  nhanh chóng lật ngược , siết mạnh, tóm chặt lấy cổ tay của kẻ đối diện.