Từ Em Gái Nữ Phụ Độc Ác Đến Thiên Kim Đoàn Sủng - Chương 182: Ảo Tưởng Tan Biến (3)
Cập nhật lúc: 2025-08-28 03:41:39
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy đàn ông do dự dám nhận, Thẩm Huệ Huệ chủ động hỏi: "Anh gặp ?"
"Đương nhiên." Người đàn ông đáp ngay lập tức.
Thẩm Huệ Huệ nhét cả tiền và ảnh lòng bàn tay : "Vậy thì giữ kỹ những thứ . Chúng ... một tháng nữa, nhất định sẽ gặp ."
Người đàn ông tấm ảnh trong tay.
Trước phông nền phong cảnh non nước, Thẩm Huệ Huệ mặt về phía máy ảnh, mỉm rạng rỡ . Mặt chữ tay của Thẩm Huệ Huệ. Nhìn chữ như thấy , nét chữ của cô thanh thoát, phóng khoáng, giống như con cô, nhanh nhẹn, thông tuệ.
Huệ Huệ.
Hóa là chữ Huệ ...
Tranh thủ lúc xe chạy, Thẩm Huệ Huệ vội vàng gọi một chiếc xe ba gác, đưa trở .
Các bác bảo vệ vẫn đang ăn đồ ăn Thẩm Huệ Huệ cho, chẳng hề đàn ông chạy mất.
Họ sợ chịu trách nhiệm, sợ Thẩm Huệ Huệ to chuyện lên. Thấy Thẩm Huệ Huệ cũng họ giữ bí mật, thế nên tất cả đều nhất trí, cùng giả vờ như chuyện gì xảy .
Sau khi Thẩm Huệ Huệ dứt khoát lời tạm biệt với đàn ông, cô trở bến xe mới.
Người trong bến xe thưa thớt hơn so với lúc . Thẩm Huệ Huệ tìm một hàng vắng vẻ hơn để tiếp tục xếp hàng. Trong lúc đó, thỉnh thoảng luồn lách giữa đám đông, như đang tìm kiếm gì đó.
Thấy Thẩm Huệ Huệ ánh mắt hiếu kỳ họ, một bác gái trong đó ghé gần, tiện thể hỏi: "Cô bé, thấy đàn ông nào ?"
"Đàn ông ạ?" Thẩm Huệ Huệ hiểu, chẳng xung quanh đây đàn ông .
"Không đàn ông bình thường , mà là một cao cao gầy gầy, giữa đám đông đặc biệt nổi bật, tựa hạc giữa bầy gà ." Bác gái .
Trong đầu Thẩm Huệ Huệ hiện lên một bóng hình.
Ngay đó, giọng bác gái vang lên, miêu tả tiếp: "Tóc đen nhánh, lông mày rậm, đôi mắt sâu thẳm, đồng tử đen láy lấp lánh, sống mũi cao thẳng. Đẹp lắm cháu ạ, còn hơn cả mấy cô minh tinh TV, cứ như bước từ tranh vẽ . Chỉ cần thấy là thể dời mắt , cứ như thể tất cả ánh sáng đều đổ dồn đó. Đứng giữa đám đông nổi bật vô cùng, là kiểu chỉ gặp một là sẽ nhớ mãi... Cháu thấy ai như thế ?"
Thẩm Huệ Huệ thành thật lắc đầu.
Huyện Ninh Bình còn nhân vật như thế ?
Cô ở đây mấy ngày, thấy ai cũng mặt mày lấm lem, giữ tươm tất gọn gàng là may mắn lắm , lấy tiên nữ giáng trần như lời bác chứ.
Hiển nhiên bác gái cũng chẳng kỳ vọng huyện Ninh Bình như thế thật, nên cũng mong dò hỏi thông tin gì từ Thẩm Huệ Huệ.
Bà ngáp : "Nếu thấy thì cho bác nhé, cung cấp manh mối thưởng một trăm tệ, tìm thưởng hai trăm tệ."
Thẩm Huệ Huệ ngạc nhiên: "Nhiều ạ? Người đó quan trọng lắm ?"
"Ai mà , một tiểu thư nhà giàu nhờ bọn bác tìm đấy. Tìm thì cũng chẳng , đằng nào bác cũng tiền công ." Bác gái xong, sợ Thẩm Huệ Huệ định cướp mất mối ăn của , liền đầy cảnh giác cất lời: "Đừng là cháu cũng định tìm luôn đấy nhé?"
Thẩm Huệ Huệ dở dở : "Cháu đang xếp hàng đợi lên xe rời khỏi huyện Ninh Bình đây ạ."
Nghe , bác gái thở phào nhẹ nhõm. Xác nhận Thẩm Huệ Huệ đối thủ cạnh tranh, bà bắt đầu thoải mái mà than vãn với cô.
"Cái cô tiểu thư chẳng từ đến, tìm khắp cả thành phố. Nghe ngay ngày đầu tiên mưa lớn, mưa còn dứt hẳn, cô thuê tìm . Tìm mấy ngày nay, cả huyện Ninh Bình sắp cô lật tung lên mà ngay cả một bóng cũng thấy . Nếu là bình thường thì chắc chắn bỏ cuộc , ? cô những bỏ cuộc, còn cái gì mà... quyên góp từ thiện? , chính là cái đó! Ngày nào cũng ném tiền qua cửa sổ, tiêu tiền như nước. Bên thì thuê , bên thì quyên góp, đúng là tiền mà tiêu việc gì hồn!"
Thẩm Huệ Huệ cũng cảm thấy khó tin.
Thế nhưng đời giàu thì nhiều lắm, luôn nghĩ đủ cách tiêu tiền quái đản. Kiếp cô còn từng thấy nóc nhà, trực tiếp rải tiền xuống đường cho thiên hạ nhặt nữa là khác.
Dù cũng tiền của , Thẩm Huệ Huệ chỉ như một chuyện lạ đời thôi.
Khi chiếc xe chuẩn khởi hành, Thẩm Huệ Huệ tạm biệt bác gái, xách chiếc túi nhỏ lên xe buýt, rời khỏi thành phố mang đầy kỷ niệm khó quên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-182-ao-tuong-tan-bien-3.html.]
Xe buýt chở hành khách từ từ rời khỏi huyện Ninh Bình. Cùng lúc đó, ở một đầu khác của huyện lỵ, Thẩm Thiên Ân đang xảy xung đột với khác.
--- Chương 183 ---
Ảo tưởng tan biến (4)
"Này cái cô thế hả? Cố tình gây sự với nhà họ Tô chúng ? Chúng cô theo đến đó, chúng phát bánh bao, cô cũng phát bánh bao. Đây là từ thiện miễn phí, chứ cạnh tranh buôn bán mà cô cái trò chướng mắt thế hả?" Một bác gái nhịn , chống nạnh tức giận .
Bác gái mặc bộ đồ đỏ thẫm, lưng in chữ "Tô" to đùng, đầu đội một chiếc mũ trắng thêu ba chữ "Tô Tâm Liên" thật lớn, để đại diện cho nhà họ Tô, cũng như chính Tô Tâm Liên. Bà đang bên đường phát bánh bao miễn phí cho .
Sau khi huyện Ninh Bình thông đường, hàng loạt vật tư cứu trợ từ bên ngoài ùn ùn kéo đến, nhà họ Tô cũng là một trong đó. Tuy vật tư mang đến nhiều, nhưng dù cũng là phát miễn phí nên huyện Ninh Bình đỗi hoan nghênh, giúp nhà họ Tô thuận lợi huyện, dựng một quầy hàng nhỏ để thực hiện công việc thiện nguyện.
Trước khi đến, Tô tiểu thư dặn dò kỹ lưỡng bác gái , nhất định thái độ đúng mực và nhiệt tình, phát hết sạch bánh bao , thu một đồng phí nào, nhưng nhất định cho ghi nhớ ba chữ Tô Tâm Liên.
Bác gái khắc cốt ghi tâm, trực tiếp may chữ Tô và ba chữ Tô Tâm Liên lên trang phục của , như khác nhận bánh bao là thể thấy ngay lập tức.
Vốn tưởng bánh bao sẽ hết veo, thế nhưng điều khiến bác gái ngạc nhiên là đến nhận chẳng đông là bao. Nguyên nhân chủ yếu là do mấy ngày nay thực phẩm miễn phí do chính quyền phát là bánh bao. Sáng, trưa, tối đều là bánh bao... Người dân phát ngán .
Ăn bánh bao liên tục nhiều ngày như , phần lớn thấy bánh bao đều chút phát ngấy. Bây giờ đường sá khó khăn lắm mới thông suốt, các loại thực phẩm trong huyện cũng phong phú hơn nhiều. Không ít thà bỏ tiền mua món khác ăn còn hơn là thấy bánh bao nữa.
Người đến nhận quá ít, bác gái thành chỉ tiêu, đang sốt ruột tìm cách xoay sở thì thể ngờ , đúng lúc kẻ đến "cướp miếng cơm" của bà!
Buổi sáng bà trải bạt phát bánh bao ở đây, trưa ăn cơm xong thì thấy bên cạnh từ lúc nào mọc thêm một quầy hàng nữa.
Cũng là quầy hàng nhỏ y đúc, cũng phát bánh bao hệt , cũng quần áo đỏ thẫm như thế, ngay cả chiếc mũ trắng cũng chẳng khác gì...
Điểm khác biệt duy nhất là, lưng thêu một chữ "Thẩm" thật to, còn ba chữ vành mũ thì ghi là "Thẩm Thiên Ân"!
Vừa thấy cảnh , bác gái liền tức đến bật .
Bà từng chuyện kinh doanh chuyện chép, bắt chước, nhưng thể ngờ , thời buổi đến từ thiện cũng thể chép trắng trợn y nguyên như nữa!
Cái cô gái vẻ tử tế, ngờ trơ trẽn đến mức . Bác gái lập tức nhịn mà tuôn một tràng rủa xả.
Thẩm Thiên Ân thì chỉ đảo mắt khinh bỉ, chẳng thèm đáp dù chỉ nửa lời.
Bà tưởng cô mặc cái bộ lắm chắc?
Cái mũ trắng tệ hại , bộ quần áo đỏ trông quê mùa c.h.ế.t , còn in rõ chữ cả lẫn , đúng là đến mức thể nuốt trôi!
Thẩm Thiên Ân đành chịu thôi.
Ngay ngày đầu tiên đặt chân đến huyện Ninh Bình, cô vội vàng bắt tay tìm .
Ngày đầu tiên tìm thấy ai, Thẩm Thiên Ân còn thể tự trấn an rằng, trong tình hình mưa bão đặc biệt như thế , chuyện chỉ mới bắt đầu, cần vội.
Ngày thứ hai vẫn bặt vô âm tín, Thẩm Thiên Ân tiếp tục tự nhủ lòng, chính phủ vẫn đang cứu trợ khẩn cấp, lẽ Hoắc Đình chỉ đang mắc kẹt ở đó, đợi thêm chút nữa nhất định sẽ xuất hiện thôi.
Ngày thứ ba... Ngày thứ tư...
Ngày nào Thẩm Thiên Ân cũng bỏ tiền thuê nhiều tìm, gần như lật tung cả huyện Ninh Bình. Đừng là tìm thấy Hoắc Đình, ngay cả một cái bóng của cô cũng chẳng thấy !
Lúc mới đến, cô còn định tiết kiệm chút tiền, giữ ít vốn liếng phòng để phòng khi việc cần dùng gấp. Thế nhưng, thời gian cứ thế trôi qua từng ngày, tiền trong tay cô cứ như nước chảy qua kẽ tay, Thẩm Thiên Ân bất đắc dĩ tăng tiền thưởng. Cô còn mong tìm ngay lập tức nữa, chỉ cần ai cung cấp manh mối đều sẽ hậu tạ.
Dù vẫn bặt vô âm tín, chẳng lấy một chút manh mối nào!
Nhìn thấy khi mưa tạnh, cả huyện thành dần khôi phục bình thường, đường sá khai thông, điện thoại liên lạc trở , huyện điện, ngay cả vật tư cứu trợ từ bên ngoài cũng đưa đầy đủ... Hết cách, Thẩm Thiên Ân đành kích hoạt phương án cuối cùng.
Tìm Hoắc Đình khó, nhưng tìm nhà họ Tô thì khó.
Vì kiếp , Hoắc Đình nhận một chiếc màn thầu từ nhà họ Tô ngay tại huyện Ninh Bình, đó mới chiếu cố giúp đỡ họ. Vậy thì, Thẩm Thiên Ân chỉ cần nhắm thẳng nhà họ Tô là xong. Trước khi Hoắc Đình gặp nhà họ Tô, cô sẽ một bước, kéo Hoắc Đình về phe . Như , cô vẫn thể quen với .
Thẩm Thiên Ân sớm thấu bản chất " xanh" tâm cơ của Tô Tâm Liên, rõ cô nhiều chuyện đều tính toán kỹ lưỡng, ẩn chứa mục đích riêng.