Thế nhưng  , Thẩm Thiên Ân  những  cúi đầu tỏ vẻ đáng thương, mà ngược  còn lấy một cây gậy gỗ ngay  quầy hàng , bước thẳng về phía bác gái.
Thẩm Thiên Ân và Thẩm Huệ Huệ tuy là chị em sinh đôi, nhưng cơ địa của Thẩm Thiên Ân  hơn Thẩm Huệ Huệ. Trong quá trình trưởng thành   bồi bổ đầy đủ, cộng thêm gần đây nhờ sự giúp đỡ của Trương Khải nên  ăn ngon uống , cuộc sống   là vô cùng sung sướng. Bởi ,  cô  cũng đầy đặn hơn một chút.
Vóc dáng cô  giống Tú Phân,  cao hơn  thường một chút. Bình thường cô  mặc váy ngắn,  nổi bật đường cong cơ thể gợi cảm,  sự chú ý của  khác đều tập trung   hình chữ S cuốn hút.
Bây giờ vì chạy theo nhà họ Tô mà  khoác lên chiếc áo đỏ  xí,  tôn dáng, che mất vòng eo nên trông khá mập mạp. Thoạt  ngược  còn béo hơn bình thường một vòng, tạo cảm giác thô kệch, to con.
Bác gái  ngờ Thẩm Thiên Ân   đổi thái độ đột ngột như , còn vớ lấy cây gậy  thẳng về phía . Bà  lập tức đặt tay lên chiếc ghế đẩu đang , cảnh giác : "Cô qua đây  gì, cô   gì?"
Thẩm Thiên Ân vốn  ngứa mắt với bà thím ,   ba chữ "Tô Tâm Liên" cứ như dán  trán bà  thì càng thấy buồn nôn  chịu nổi.
Sở dĩ cô  nhẫn nhịn để bà thím  chửi bới là vì chờ đợi Hoắc Đình xuất hiện. Bây giờ Hoắc Đình    đến, Thẩm Thiên Ân  cạn kiên nhẫn, ngọn lửa giận âm ỉ mấy ngày qua giờ  bùng lên  thể kìm nén nữa!
Thẩm Thiên Ân giơ cây gậy chỉ  bác gái, nhếch mép : "Bà khai thật cho ,   nhà họ Tô các  còn sắp xếp  khác, đang lén lút  từ thiện, phát bánh bao ?"
"Cô là ai hả? Cô hỏi  là   trả lời cô ? Cũng  tự    là cái thá gì, cô mà cũng đòi dò hỏi chuyện nhà họ Tô chúng  ?" Bác gái  thể chửi Thẩm Thiên Ân cả tuần  nghỉ, tài ăn  đương nhiên lợi hại, bởi  lập tức châm biếm đáp .
Thẩm Thiên Ân  : "Tô Tâm Liên bảo bà đến đây,   là  từ thiện  chủ đích, cốt là để một  nào đó  ghi nhớ công ơn nhà các  đúng ? Bà  gặp  đó ? Có  lúc   , bánh bao   phát   ?"
Bác gái  , trong đầu hiện lên lời dặn dò của Tô Tâm Liên  khi bà  .  là giống như  từ thiện  mục đích , chỉ sợ  khác quên bẵng nhà họ Tô và cái tên Tô Tâm Liên...
Còn về mục tiêu là ai, đương nhiên bác gái  . Dù  cứ thấy  qua đường là bà  vội vàng phát bánh bao  là , ai mà thèm quan tâm  nhận bánh bao thế nào chứ.
Sự im lặng của bác gái khiến Thẩm Thiên Ân càng thêm chắc chắn  phán đoán của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-186-than-phan-that-su-2.html.]
Quả nhiên, cô   gặp  Hoắc Đình là  lý do.
Là do Tô Tâm Liên giở trò phá đám!
Con tiện nhân đầy mưu mô !
Vừa nghĩ đến việc mấy ngày nay  ăn  ngon ngủ  yên, tốn một khoản tiền lớn tìm , mua bánh bao,  còn  đây hứng gió phơi nắng cả tuần,  mà kết quả   tìm vẫn  Tô Tâm Liên cướp mất, Thẩm Thiên Ân liền tức điên lên.
Kiếp   Tô Tâm Liên áp bức, chèn ép,  thể ngẩng đầu lên   đành. Được sống  một  nữa,  mà vẫn  Tô Tâm Liên cướp mất cơ hội!
Càng nghĩ, ngọn lửa giận trong lòng Thẩm Thiên Ân càng bùng cháy dữ dội. Cô  trừng mắt  bác gái, gào lên: "Các  gặp   ở ? Bây giờ    ? Khai thật  cho , nếu  đừng trách   nể nang gì!!!"
Bác gái chỉ lơ đễnh một thoáng, ngẩng đầu lên  nữa thì thấy Thẩm Thiên Ân như phát điên, khuôn mặt trở nên hung tợn, gào thét loạn xạ.
Bác gái ngơ ngác  Thẩm Thiên Ân : "Cô  cái gì thế hả,  nào, cô điên  ? Muốn phát điên thì  cái xó xỉnh nào đó mà phát điên, đừng   đây cản đường,  cô thế  chỉ khiến  buồn nôn."
Thẩm Thiên Ân  , tự nhiên cho rằng bác gái cố tình   để giữ bí mật.
Mối thù mới và hận cũ, dồn nén từ kiếp  đến kiếp , nỗi oán hận tích tụ bao năm bao ngày qua gần như đánh đổ lý trí của Thẩm Thiên Ân. Cô   thể kiềm chế  nữa, trực tiếp vung cây gậy gỗ về phía bác gái, chỉ  nhanh chóng  tay, buộc bà  khai  tung tích của Hoắc Đình.
Bác gái  thấy Thẩm Thiên Ân thật sự định động thủ,  dễ dàng chịu thua.
Ngày thường bà   việc nặng nhọc ở nhà họ Tô,   phụ nữ chân yếu tay mềm. Bà  lập tức  thụp xuống, né  cây gậy của Thẩm Thiên Ân  vớ lấy chiếc ghế, phản công .
Hai , một kẻ cầm gậy gỗ, một  cầm ghế, huơ loạn xạ trong  khí. Dù   đối phương  thương, nhưng chỉ trong vài phút giao chiến, chiếc kệ màn thầu phía  lưng bác gái   chịu nổi mà đổ sập.