Những cô gái  , một   kìm  bèn  quanh,  đó tìm đại một cớ để đổi chủ đề: "Này, đằng  hình như cũng  một đứa bé kìa, trông còn nhỏ tuổi hơn bé gái bàn  nữa. Không  bố  nhà nào mà chịu chi thế, bỏ cả đống tiền để mua vé cho con  đây."
Nghe , những   cũng  về phía đó.
Chỉ thấy ở phía  cách đó  xa, cũng tại một bàn  khán đài  một  bé trông  bảy, tám tuổi đang .
Cậu bé mặc áo khoác jacket cá tính,  giữa một nhóm  lớn nhưng  hề tỏ  rụt rè  ngượng ngùng.
Gương mặt non nớt đeo kính râm đen,  bé  thẳng lưng, vẻ mặt lạnh tanh toát lên khí chất  ngầu. Bất kể là cách ăn mặc  phong thái đều  hề giống một  bé xuất  bình thường.
"Con nhà ai đây nhỉ, trông cũng sáng sủa  trai phết."
"Còn nhỏ tuổi thế mà khí chất ghê."
"Lạ thật,   thấy bố   bé  cạnh nhỉ?"
"Không lẽ là con cháu của nhân vật tầm cỡ nào đó ở khu vực VIP bên trong, chạy lên khán đài xem náo nhiệt?"
Câu hỏi    nêu   lập tức thu hút sự chú ý của  .
"Có khả năng lắm!"
"Kính râm che hết mặt ,   rõ mặt mũi, chẳng  giống ai nữa..."
"Cậu bé tên gì  nhỉ?"
"Không  nữa, nhưng  bé  đưa quà mừng thọ mà,  hộp  ghi tên đó. Lát nữa nhân viên  qua  liếc nhanh một cái là  ngay."
Những cô gái  ríu rít bàn tán, Tú Phân càng  càng thấy tò mò: "Mọi   vé  cửa mất tiền là ..."
"Thì chỗ   của tụi em là bỏ tiền  mua mà."
"Chỗ  là mua bằng tiền?" Tú Phân sững sờ.
Vừa nãy ở  xe, Bạch Cầm còn thổi phồng quá mức về tiệc mừng thọ nhà họ Bạch, nào là chỉ những   quan hệ với nhà họ Bạch mới  mời tham dự, còn  khác dù  chen lấn vỡ đầu cũng   .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-221-hai-cai-ten-quen-thuoc-4.html.]
Thế mà bây giờ họ   với bà, chỗ   chỉ cần dùng tiền là mua ?
Thấy Tú Phân kinh ngạc như , những cô gái còn ngạc nhiên hơn: "  chị, tụi em đều bỏ tiền mua vị trí  để mở mang tầm mắt thôi, nếu mà quen  nhân vật tầm cỡ nào đó, tạo dựng  mối quan hệ thì càng ... Sao thế, chẳng lẽ chị   bỏ tiền  mua vị trí  ?"
"Chị  quan hệ với nhà họ Bạch? Hai  con chị  đây là nhờ quan hệ ?"
Tú Phân đang phân vân   trả lời thế nào thì đúng lúc đó, một nhân viên phục vụ xách theo những hộp quà  thu gom   ngang qua.
Một cô gái nhanh mắt  chăm chú cái tên  hộp quà,  ngay: "Lý Thiệu Lâm! Cậu bé  tên là Lý Thiệu Lâm... Trong các gia tộc lớn đến hôm nay,  nhà nào họ Lý  nhỉ?"
Mọi  đều lắc đầu. Dù  thì họ thậm chí còn    khu vực bên trong, ai nấy đều   ít về tình hình các gia tộc lớn  mặt ở đây.
Chỉ riêng Thẩm Huệ Huệ,  nãy giờ vẫn đang vắt óc suy nghĩ, đột ngột ngẩng phắt đầu lên.
Lại một cái tên quen thuộc nữa!
Lý Thiệu Lâm, Bạch Họa...
Hai cái tên  đặt cạnh , cuối cùng cô cũng nhớ    thấy chúng ở  !
Giống như đa  độc giả,  khi  một cuốn tiểu thuyết, Thẩm Huệ Huệ thường lướt qua các thông tin cơ bản của truyện , xác định đó   thể loại  hứng thú    mới nhấn   nội dung chi tiết.
Cô sống ở thời đại mấy chục năm , khi mà   đều  truyện  điện thoại di động, các trang web tiểu thuyết cũng  phát triển đa dạng về hình thức.
Khi mở một cuốn tiểu thuyết , ngoài những thông tin cơ bản như tên truyện, tóm tắt nội dung,   còn  thể thấy ngay  những thứ như lượt , bình luận, thậm chí cả thẻ nhân vật và fanart.
Mà trong khu bình luận và khu fanfic của cuốn sách , nhân vật  sức ảnh hưởng lớn nhất    là nhân vật chính, mà là hai nhân vật phụ  c.h.ế.t bất đắc kỳ tử từ lâu lắm .
Nghe  thiết lập của hai nhân vật phụ   xuất sắc, mức độ thảo luận trong khu bình luận cực kỳ cao. Họ  chỉ  lượng fan cứng trung thành, thậm chí còn  cả những độc giả đại gia lấy tên họ để donate cho cuốn sách , treo tên  ở vị trí cao  bảng xếp hạng độc giả donate.
Dưới sự dẫn dắt của các độc giả đại gia, những sản phẩm ăn theo như thẻ nhân vật, fanart ngày càng nhiều, chiếm một phần lớn dung lượng  trang fanfic của tiểu thuyết.
Hai nhân vật phụ c.h.ế.t sớm  chiếm hết spotlight, tình huống  vô cùng hiếm thấy. Ban đầu, Thẩm Huệ Huệ thậm chí còn tưởng họ mới là nhân vật chính, mãi đến khi nhấn   nội dung mới phát hiện   .
Tên của hai nhân vật   lượt là Bạch Họa và Lý Thiệu Lâm.
Lúc , Thẩm Huệ Huệ cố gắng lục lọi ký ức, mơ hồ nhớ rằng Bạch Họa qua đời vì trầm cảm, còn Lý Thiệu Lâm thì ... cô chẳng tài nào nhớ  nổi.