Tô Chí Vũ vẫn chỉ là một đứa trẻ, nên  nhà họ Bạch  phần buông lỏng cảnh giác với   một chút. Còn như Bạch Cầm thì gần như  bao giờ  cơ hội   chuyện với bà cụ.
Là con trai, Tô Chí Vũ đương nhiên hiểu rõ   nhất. Thấy Bạch Cầm mặt dù lộ vẻ khó chịu, nhưng nét mặt  rạng rỡ hẳn lên,   tò mò hỏi: "Có chuyện gì  mà  vui thế?"
Bạch Cầm liếc mắt   xa.
Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ   khỏi phòng riêng, đang chuẩn   xuyên qua sảnh lớn, hướng  cổng.
Bạch Cầm hất cằm  hiệu: "Nhìn họ kìa."
Tô Chí Vũ   thấy Thẩm Huệ Huệ, quả thực   ám ảnh tâm lý: "Có gì ở hai  đó đáng để  chứ."
"Nhìn họ bước  khỏi Chức Tinh Viên ,  , cả đời  bọn họ cũng   cơ hội bước  nơi  nữa ." Bạch Cầm khúc khích  .
Tuy Tô Chí Vũ   cụ thể  xảy  chuyện gì, nhưng quyền lợi của   gắn liền với Bạch Cầm. Bạch Cầm vui như , chắc chắn cũng là chuyện  đối với  .
Cậu  lập tức  cạnh Bạch Cầm, chăm chú dõi theo Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ rời .
Tuy nhiên, ngay khi hai  sắp bước  khỏi Thái Cẩm Lâu, đột nhiên, mấy nhân viên ở cửa  đẩy mạnh  bên trong.
Thẩm Huệ Huệ giật , vội vàng kéo Tú Phân nép sang một bên, tránh khỏi dòng  xô đẩy.
Hai    vững. Ngay giây tiếp theo, một nhóm  mặc đồ đen từ bên ngoài ào ạt tràn ,  đầy hai phút  chặn   lối  của Thái Cẩm Lâu.
Nhân viên  đẩy , loạng choạng lùi  mấy bước, va   ít khách.
Thẩm Huệ Huệ phản ứng nhanh, kéo Tú Phân tránh kịp thời.
Bạch Thư thì  may mắn như ,   phía  tông sầm , suýt ngã dúi dụi.
Vừa   , thấy nhiều gương mặt lạ lẫm tràn  như , Bạch Thư tức giận gầm lên: "Các  là ai, ai cho phép các   đây? Bảo vệ , bảo vệ, mau đến đuổi , ở đây ..."
"Chát!"
Bạch Thư còn   hết câu,   gã cầm đầu giáng thẳng một cái tát trời giáng  mặt: "Đuổi bố mày! Mày gọi hồn đấy ?"
Tiếng bạt tai giòn giã vang vọng khắp  gian đại sảnh tầng một. Tất cả   đều kinh ngạc,  ai ngờ đối phương  xuất hiện  dám động thủ đánh , mà   đánh  là Bạch Thư!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-241-an-oan-phan-minh-2.html.]
Bạch Thư ôm mặt, đôi mắt trợn trừng kinh hãi.
Ông  là con trai thứ ba của Bạch Khải Trí, từ nhỏ  lớn lên trong nhung lụa.
Bạch Khải Trí bận rộn công việc,  ít khi để tâm đến con cái.
Bà cụ là  nho nhã, luôn dạy dỗ con cái bằng thái độ nhẹ nhàng, ôn hòa.
Bạch Thư lớn đến ngần  tuổi,  bao giờ  ai đánh,  ngờ  ngày   một gã thanh niên đầu đường xó chợ giáng cho một cái tát ngay tại tiệc mừng thọ của nhà họ Bạch,  mặt bao nhiêu .
Điều đáng sợ hơn là phía  gã thanh niên  còn  mấy chục  mặc đồ đen.
Họ đều là những  đàn ông trẻ tuổi  hai, ba mươi. Có     những vết sẹo rõ rệt,    cánh tay xăm trổ kín cả mảng lớn. Bất kể trang phục  kiểu tóc, bọn họ đều hệt như những tay xã hội đen bước  từ phim 'Người Trong Giang Hồ'.
Túi quần áo trễ ở hông họ đều căng phồng, hiển nhiên bên trong chứa  ít "đồ".
Khi thấy Bạch Thư định phản kháng, lập tức   thọc tay  túi,  chằm chằm ông  với ánh mắt hung tợn, dường như chỉ chờ   là sẵn sàng  tay "dạy dỗ" ông .
Thẩm Huệ Huệ vội vã kéo Tú Phân lùi sâu về phía .
Cô từng thấy kiểu   ở huyện Ninh Bình.
Trong mắt Thẩm Huệ Huệ, đám côn đồ ở huyện Ninh Bình  đủ tàn bạo .
Mang d.a.o trong , hễ gặp  là sẵn sàng đâm. Lúc  nếu   may mắn tột cùng, cô suýt nữa   đ.â.m chỉ vì một quả trái cây vặt vãnh.
Mà mấy chục  mặc đồ đen  mặt  trông còn đáng sợ hơn cả đám côn đồ ở huyện Ninh Bình.
Họ mặc đồng phục màu đen, trông  vẻ  huấn luyện kỹ càng,  tổ chức, đám côn đồ ở huyện Ninh Bình   mặt họ chẳng khác gì trò trẻ con.
Nhìn thái độ hung hăng của họ, tất cả   đều kinh hãi. Bạch Kỳ thấy Bạch Thư sắp sửa đối đầu với bọn chúng, vội vàng đưa tay kéo Bạch Thư ,  đó cố nặn  một nụ  xã giao,  với gã côn đồ cầm đầu: "Anh bạn , chúng  đang tổ chức tiệc mừng thọ ở Chức Tinh Viên. Bây giờ tiệc  kết thúc , chúng  cũng đều chuẩn  rời  cả . Không  các vị đây...  việc gì cần  chăng?"
"Tổ chức tiệc mừng thọ?" Gã côn đồ cầm đầu : "Vậy thì  sai ,  chúng  cần tìm chính là các ."
"Tìm, tìm chúng ?" Bạch Kỳ nhất thời sững sờ.
Nhìn thấy bọn họ phong tỏa Thái Cẩm Lâu, khống chế  bộ những   mặt tại hiện trường, Bạch Kỳ lập tức  chút hoảng loạn: "  quen  ,   nhầm   ?"