Gã côn đồ cầm đầu  trả lời câu hỏi của Bạch Kỳ, mà hỏi trực tiếp: "Ông là  phụ trách tiệc mừng thọ hôm nay?"
"... ..." Bạch Kỳ ấp úng.
Nếu là bình thường, chắc chắn ông  sẽ lớn tiếng nhận ngay.
 tình hình lúc , rõ ràng đối phương đến đây để gây sự.
Bạch Thư   gì cả   tát một cái, nếu ông  thừa nhận  là  phụ trách thì chẳng  sẽ gặp rắc rối lớn hơn ?
Cho dù  thừa nhận thì cũng  thể thừa nhận bây giờ,  đợi đến khi an   mới    chứ.
Bạch Kỳ  gượng: " là  nhà họ Bạch, tiệc mừng thọ hôm nay là do nhà họ Bạch tổ chức, mừng thọ cho ông cụ nhà chúng ..."
Rõ ràng gã côn đồ cầm đầu  nhận  ông   năng úp mở, lập tức túm lấy cổ áo Bạch Kỳ và chất vấn: " hỏi ông đấy, ai là  phụ trách tiệc mừng thọ hôm nay?"
Mồ hôi   Bạch Kỳ túa  như tắm, ông  lắp bắp, hồi lâu cũng   nên lời nào.
Ngay lúc gã côn đồ mất hết kiên nhẫn, giơ tay định tát cho ông  một cái tỉnh  , Bạch Khải Trí ở bên trong  thấy động tĩnh, chống gậy chậm rãi bước .
" là gia chủ nhà họ Bạch,  phụ trách tiệc mừng thọ hôm nay. Xin hỏi các hạ  việc gì?"
Bạch Khải Trí tóc bạc trắng chống gậy,     là một ông lão lớn tuổi, chỉ xét về thể lực thì chắc chắn kém xa Bạch Kỳ, Bạch Thư.
 điều bất ngờ là khi đối mặt với Bạch Khải Trí, gã côn đồ cầm đầu   tỏ  khách sáo hơn hẳn.
Không chỉ buông Bạch Kỳ , mà gã còn lùi  một bước, nhường  một lối .
Rõ ràng, gã côn đồ    là kẻ cầm đầu đám  .
Tiếng bước chân dồn dập từ bên ngoài vọng . Một lát , hai bóng  xuất hiện trong Thái Cẩm Lâu.
Một  trong  đó  chính là bác sĩ Tôn  đưa bệnh nhân đến bệnh viện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-242-an-oan-phan-minh-3.html.]
"Bác sĩ Tôn? Chẳng  ông đưa bệnh nhân đến bệnh viện  ,   ở đây?" Bạch Khải Trí hỏi.
Thấy tuy bác sĩ Tôn     vết thương nào, nhưng dáng vẻ  nhếch nhác hơn bình thường một chút, Bạch Khải Trí liền hỏi: "Ông   chứ?"
"  , chỉ là..."
Không đợi bác sĩ Tôn  xong,  còn   bước đến bên cạnh ông.
Người   năm mươi tuổi, mặc áo khoác jacket màu đen. Điều gây chú ý nhất là  mặt ông  đeo một miếng che mắt, chỉ để lộ mắt trái.
"Bạch Khải Trí  đại thọ bảy mươi, đại hỷ, thật đáng mừng!" Người đàn ông trung niên miệng  lời chúc mừng, nhưng vẻ mặt  vô cùng lạnh lùng.
Bạch Khải Trí   đàn ông trung niên: "Các hạ quen  , hôm nay đến đây là để tìm  ?"
"Mấy gia tộc hào môn ở Kinh Đô   đều là bạn bè lâu đời. Sau khi   giai nhân trong tay, Bạch Khải Trí  cũng thành công trong sự nghiệp, từng  Hoắc lão  khen ngợi." Người đàn ông trung niên  : "Nghe  Hoắc lão  còn cử một vệ sĩ bảo vệ an nguy cho nhà họ Bạch,  hôm nay  thấy bóng dáng  đó?"
"Châu   việc  ngoài nên   mặt." Bạch Khải Trí đáp: "Xem  các hạ và nhà họ Hoắc cũng  vài phần duyên nợ."
" là  ân oán phân minh, từng nhận ân huệ của nhà họ Hoắc, cả đời ghi nhớ trong lòng. Tương tự, ai gây khó dễ cho ,  cũng sẽ  bỏ qua cho kẻ đó." Người đàn ông trung niên : "Nể mặt nhà họ Hoắc, hôm nay  sẽ lễ  binh . Về chuyện con trai  Lý Thiệu Lâm suýt nữa mất mạng tại tiệc mừng thọ của nhà họ Bạch, nhà họ Bạch định giải thích với  thế nào đây?"
"Con trai  là Lý Thiệu Lâm... Họ Lý, một mắt..." Bạch Khải Trí  chằm chằm  đàn ông trung niên, vẻ mặt lập tức trở nên nghiêm trọng: "Anh là... Lý Quốc Kiệt?"
"Lý Quốc Kiệt  đây thật vinh hạnh khi  lão  nhận ." Lý Quốc Kiệt  như   đáp.
Bạch Khải Trí  nụ  của Lý Quốc Kiệt, trong lòng  cảm thấy lạnh lẽo.
Thời buổi   ăn thì khó tránh khỏi việc giao thiệp với cả hắc đạo lẫn bạch đạo, Bạch Khải Trí  sớm  tới tên tuổi của Lý Quốc Kiệt.
Lý Quốc Kiệt quê gốc ở Đông Bắc, mười bốn tuổi rời quê hương   thuê, từng  lừa bán  nước ngoài, suýt  c.h.ặ.t x.á.c bán nội tạng,  gia chủ nhà họ Hoắc là Hoắc Sơn cứu giúp đưa về nước.
Sau đó   ông   trải qua những gì. Đến khi     cái tên , Lý Quốc Kiệt  vững vàng  lên vị trí vua thế giới ngầm ở Tây thành Kinh Đô.
Nghe đồn   tàn nhẫn độc ác, tính tình thất thường,  ơn tất báo,  thù tất trả, cực kỳ khó đối phó.
Nhà họ Bạch  kinh doanh trong mảng thế giới ngầm,  nay  từng giao thiệp với Lý Quốc Kiệt. Bạch Khải Trí  bao giờ ngờ ,  đầu tiên hai bên gặp mặt  là trong  cảnh như thế !