Vừa nghĩ đến đó, Bạch Cầm  thấy như  vạn con kiến đang bò loạn trong lòng, khuôn mặt bà  lập tức vặn vẹo đến khó coi.
Bà  thề sẽ  đời nào để chuyện  thành sự thật!
Cái loại "chó  nhà"  đuổi khỏi nhà họ Bạch   trở thành ân nhân của Lý Quốc Kiệt, giờ mà  còn  nhà họ Diêu coi là khách quý nữa, chẳng  hai  con đó sẽ   leo lên đầu lên cổ bà  mà  !!!
Trong lòng Bạch Cầm ngổn ngang trăm mối, bà  sợ  nhà họ Bạch sẽ   vẻ mặt khác thường của . Nếu họ bắt đầu nghi ngờ, hỏi xem bà    chủ nhân bức thêu là ai , thì  áp lực dò hỏi của Bạch Khải Trí, Bạch Cầm thật sự  dám chắc   thể giữ kín bí mật .
Vừa nghĩ đến đây, Bạch Cầm lập tức    yên, bà  vội vàng   bước nhanh  cửa.
Phải tìm cách đưa Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ  về , cùng lắm thì cho họ căn biệt thự ở tỉnh Nam là xong chuyện, tuyệt đối  thể để hai  đó tiếp tục ở  Kinh Đô mà gây phiền toái nữa!
Vừa về đến nhà, Bạch Cầm  lập tức bấm  gọi điện thoại quốc tế.
Gọi mấy cuộc đều  thấy ai bắt máy. Nếu là ngày thường thì Bạch Cầm  từ bỏ , nhưng hôm nay tình hình đặc biệt, bà   kiên trì bấm gọi thêm mấy  nữa.
Cuối cùng đến  gọi thứ tư, điện thoại cũng kết nối , đầu dây bên  truyền đến giọng  dịu dàng của Tô Tâm Liên: "Alo, ."
"Tâm Liên , toi , xảy  chuyện tày đình !!!"
Bạch Cầm lập tức kể   bộ sự việc  xảy  trong ngày hôm nay.
Kể từ khi đặt chân đến Kinh Đô, hết chuyện  đến chuyện khác cứ thế ập đến, liên tục  kịp trở tay, Bạch Cầm   suốt hơn nửa tiếng đồng hồ mới tóm tắt xong  bộ sự tình.
Đây    đầu Bạch Cầm tìm Tô Tâm Liên để bàn bạc công chuyện. Mỗi bận, Tô Tâm Liên đều  thể bình tĩnh lắng   đưa  kế sách vẹn  cho bà .
  , đầu dây bên   chìm  một sự im lặng đầy kỳ lạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-269-con-buon-ngu-ky-quac-3.html.]
Bạch Cầm đợi một lúc mà vẫn  thấy Tô Tâm Liên lên tiếng, suýt chút nữa bà  tưởng điện thoại  vấn đề, vội vàng hỏi dồn: "Tâm Liên? Tâm Liên? Con     ? Con còn đang ở đó chứ?"
"Con vẫn đang  đây." Tô Tâm Liên đáp lời: "Mẹ  họ  cứu một  trong tiệc mừng thọ, trở thành ân nhân cứu mạng của Lý Quốc Kiệt. Ngay cả bức thêu của Tú Phân cũng   nhà họ Diêu nhặt , bây giờ cả nhà họ Bạch và nhà họ Diêu đang cùng  huy động lực lượng tìm kiếm Tú Phân ?"
" !" Bạch Cầm vội vã thúc giục: "Giờ thì    đây, con mau nghĩ cách !"
"Trước đây chẳng  con  dặn  dặn   rõ,  khi  tiệc mừng thọ thì  nhất định  trông chừng Tú Phân thật kỹ,   để họ  bất kỳ cơ hội nào tiếp cận với  nhà họ Bạch ? Sao    thể để họ tìm  cơ hội 'lập công' dễ dàng như  chứ?" Tô Tâm Liên nhẹ giọng chất vấn.
Giọng điệu của Tô Tâm Liên vẫn ngọt ngào, mềm mại như thường lệ. Nếu là  ngoài,  lẽ sẽ chỉ chú ý đến sự dịu dàng đó mà  nhận  chút cảm xúc trách cứ ẩn sâu bên trong.
 dù  Bạch Cầm cũng là  ruột của Tô Tâm Liên. Nhìn con gái lớn lên từ tấm bé, bao nhiêu năm sớm tối kề cận, bà  lập tức cảm nhận  sự trách cứ ẩn giấu  rõ ràng trong từng lời  của con gái.
Hôm nay Bạch Cầm   chịu quá nhiều ấm ức . Người ngoài tỏ thái độ với bà  thì  đành, đằng  Tô Tâm Liên  là con gái dứt ruột đẻ , đương nhiên Bạch Cầm  thể nào nuốt trôi .
Sắc mặt bà   đổi, lập tức phản bác một cách gay gắt: "Mẹ   cố tình cho họ cơ hội tiếp xúc với nhà họ Bạch? Rõ ràng ông già đó  đuổi họ  ngoài !  trong buổi tiệc mừng thọ đông đúc như ,  chỉ lo ngăn cản  nhà họ Bạch tiếp cận họ  là  lắm , chẳng lẽ   cho họ tiếp xúc với bất kỳ ai khác nữa ? Làm  mà kiểm soát  hết chuyện đó chứ!"
"Vậy tại     cất kỹ bức thêu đó , để  còn để lọt  tay  nhà họ Diêu?" Tô Tâm Liên vẫn nhẹ nhàng hỏi .
"Cái ... ai mà  cái thứ thêu thùa của bà   đáng giá đến  chứ! Trước đây    với con chuyện Tú Phân  thêu , chẳng  con cũng bảo  cần để ý ? Mẹ   theo lời con dặn dò từng chút một, bây giờ xảy  chuyện thì con   sang đổ  cho  là ?" Bạch Cầm tranh cãi hùng hồn, giọng đầy uất ức.
Tô Tâm Liên  chìm  im lặng một lúc, cuối cùng mới bất đắc dĩ đáp lời: "Con   ý trách  , dù   cũng là  của con mà."
" ,  là  sinh , nuôi nấng con. Không   thì  đời  sẽ   con. Lợi ích của gia đình chúng  vốn dĩ gắn bó chặt chẽ với ." Bạch Cầm hỏi: "Vậy tiếp theo  nên  gì?"
Tô Tâm Liên chậm rãi đáp: "Muộn ,   nghỉ ngơi . Cứ thả lỏng tâm trạng, ngủ một giấc thật sâu cho  da. Đợi  ngủ dậy, con sẽ  kế hoạch tiếp theo cho  ."
Đây   là  đầu tiên Tô Tâm Liên  những lời như thế.
Mỗi  gặp vấn đề tương đối rắc rối, cô  luôn khuyên  khác  ngủ,  chuyện cứ để  khi tỉnh dậy  tính.