là gieo nhân nào gặt quả nấy, gió đổi chiều, cuối cùng cũng đến lượt Thẩm Huệ Huệ gặp vận rủi !
Nghĩ , Tô Chí Vũ lập tức lên tiếng: "Bác sĩ Tôn, đang nghi ngờ bây giờ là cô Dương. Chỉ cần mở túi quà , nếu phát hiện bên trong gì mờ ám thì thể minh oan cho cô Dương. Chuyện liên quan đến danh dự của cô Dương, ông cứ ngăn cản như ... chẳng lẽ ông mặc kệ thanh danh của cô Dương ?"
" ý đó..."
"Vậy thì mở xem ."
" đấy, xem một chút cũng mất gì ."
Mọi xung quanh ùa theo, càng thấy Bác sĩ Tôn ngăn cản, họ càng thêm tò mò xem!
Trong lúc xô đẩy hỗn loạn, ai chen lên phía , đẩy hàng đầu ngã nhào Thẩm Huệ Huệ.
Cú xô chỉ khiến cô ngã xuống mà còn chiếc túi quà rơi xuống đất.
Chỉ một tiếng "bộp", túi quà rơi xuống đất, những thứ bên trong cũng trượt ngoài. Đó là món đồ quý giá như vẫn tưởng tượng, mà chỉ là vài cuốn sách vở... và cả những tập bài thi nữa?
"Đề thi tiếng Anh, sách bài tập Vật lý, bài tập Hóa học..."
Khi rõ những đồ vật bên trong túi quà, tất cả đều sững sờ. Ngay cả Bác sĩ Tôn cũng khỏi ngạc nhiên liếc Thẩm Huệ Huệ.
Nếu những khác chỉ dừng ở việc nghi ngờ Thẩm Huệ Huệ, thì Bác sĩ Tôn chính cô bé thừa nhận sự thật, thế nên ông mới bồn chồn lo lắng đến .
Ai mà ngờ , Thẩm Huệ Huệ đến đây với ý định gian lận, cửa , mà trong túi quà là quà cáp hối lộ, mà là cả một túi đầy ắp tài liệu học tập và những tập đề thi!
Trước đó ông cô bé thật thà, nhưng thể ngờ ngay cả trong chuyện , cô cũng thật thà đến ngờ.
Ngay cả khi cửa , cô bé vẫn mang theo bài thi, điều đó cho thấy khao khát học tập của cô mãnh liệt đến nhường nào.
Thật , điều cô bé thiếu chỉ là một cơ hội cạnh tranh công bằng mà thôi.
Nếu đó cơ hội thi trường A, lẽ hôm nay cô bé cần mạo hiểm đến đây như .
Lúc , trong lòng Bác sĩ Tôn chỉ sự tiếc nuối, mà còn thêm chút chạnh lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-283-giao-dich-phi-phap-5.html.]
Là bậc bề , ai cũng yêu quý những trẻ chăm chỉ, ham học và thật thà.
May , cuối cùng ông trời vẫn công bằng.
Trong chiếc túi chỉ đựng đồ vật, mà còn chứa đựng cả tâm huyết của Thẩm Huệ Huệ.
Bước trường với mùi tiền bạc thì sẽ xua đuổi. Ngược , nếu mang đầy hương học vấn, nhà trường tự nhiên cũng sẽ rộng mở vòng tay chào đón.
Nghĩ , Bác sĩ Tôn định vài lời hòa giải cho qua chuyện.
Nào ngờ ngay đó, thấy Thẩm Huệ Huệ lồm cồm bò dậy từ đất, rõ ràng: "Em đúng là học sinh trường A. Vì quá ngưỡng mộ danh tiếng lẫy lừng của trường, thời gian khai giảng, việc trường A khá dễ dàng, ngoài hy vọng trộn để tìm giáo viên chỉ bài, nên em mang theo những bài thi tự đến đây. Không ngờ em cổng trường bao lâu Bác sĩ Tôn bắt quả tang."
"Bác sĩ Tôn định đưa em đến gặp bảo vệ trường để đuổi em ngoài, là do em cứ nài nỉ mãi nên ông mới đồng ý tha cho em, còn đích đưa em khỏi trường, cho phép em tiếp tục xuất hiện trong khuôn viên trường nữa." Thẩm Huệ Huệ dứt khoát : "Mọi chuyện đều do em gây , nếu trách phạt thì cứ trách phạt một em, liên quan gì đến cô Dương và Bác sĩ Tôn cả."
Bác sĩ Tôn thể ngờ , Thẩm Huệ Huệ dám mặt bao nhiêu , tự thừa nhận lén lút trộn trường.
Trong túi quà đồ quý giá mà là bài thi, lẽ lúc chỉ cần Bác sĩ Tôn Thẩm Huệ Huệ là ông dẫn thì chuyện sẽ dễ dàng giải quyết.
Trong thế cờ đang thuận lợi như , Thẩm Huệ Huệ thốt những lời đó!
Bác sĩ Tôn yên. Ông mới hết lời khen ngợi sự thành thật của Thẩm Huệ Huệ xong, lúc kìm mà thầm mắng trong bụng: "Cái sự thành thật cũng đúng lúc chứ, thành thật thì thôi , giờ còn thành thật đến mức !"
Ngay đó, Bác sĩ Tôn chợt nhận , ánh mắt Thẩm Huệ Huệ hề về phía lãnh đạo nhà trường, mà hướng thẳng về phía đám học sinh.
Bác sĩ Tôn theo ánh mắt của Thẩm Huệ Huệ, và nhanh chóng bắt gặp ánh mắt đang chằm chằm của Tô Chí Vũ.
Nhìn thấy nụ khẩy đầy ẩn ý của Tô Chí Vũ, lúc Bác sĩ Tôn mới hiểu lý do Thẩm Huệ Huệ những lời .
Những lời cho lãnh đạo nhà trường , mà là cho Tô Chí Vũ .
Dù Bác sĩ Tôn cũng là bác sĩ riêng của nhà họ Bạch.
Nếu Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ từng gặp nhà họ Bạch thì thôi.
Bữa tiệc mừng thọ cách đây hơn mười ngày ồn ào và khó coi đến thế, khiến mối quan hệ giữa Tú Phân, Thẩm Huệ Huệ và nhà họ Bạch rơi ngõ cụt.