Thịnh Tiểu Mãn khẽ gật đầu, đôi mắt vẫn còn ầng ậc nước.
Người bạn cùng phòng cũ của Thịnh Tiểu Mãn từng nhảy lầu tự sát vì . Huệ Huệ đáng yêu như , sợ sẽ hại Huệ Huệ.
những ngày tháng ở cạnh Huệ Huệ thực sự quá đỗi vui vẻ.
Thịnh Tiểu Mãn nỡ rời xa Huệ Huệ, chuyển phòng ký túc xá, càng hại bạn, nên đành chọn cách tránh mặt.
Thẩm Huệ Huệ hỏi thêm: "Kỳ nghỉ Quốc Khánh về nhà, ngày đầu tiên thì , nhưng tại ngày thứ hai cãi vã với cô bạn lớp khác?"
"Khi bước khỏi phòng tư vấn tâm lý thì bất cẩn va bạn . Mình thấy rõ ràng là cả hai cùng va , nhưng bạn cho rằng cố ý, còn lớn tiếng cố tình gây sự, cố tình bạn khó chịu... Nói chung là mắng nhiều, còn bắt quỳ xuống xin . Mình đồng ý nên bọn cãi vã." Thịnh Tiểu Mãn ấm ức kể .
Nghe xong, Thẩm Huệ Huệ khẽ nhíu mày: "Trước đây và cô gái đó quen , ân oán gì ?"
Chỉ là một cú va chạm nhẹ, chuyện nhỏ nhặt thể nhỏ nhặt hơn. Thế mà khi cãi vã, cô gái lóc suốt đường về, khiến ít học sinh xôn xao.
Vốn dĩ thành kiến với Thịnh Tiểu Mãn. Vừa thấy cô gái Thịnh Tiểu Mãn "bắt nạt", sự chán ghét trong lòng họ càng dâng lên đến đỉnh điểm.
Hành vi của cô gái đó rõ ràng mang mục đích trả thù cho mối thù cũ.
"Không ." Thịnh Tiểu Mãn lắc đầu quả quyết: "Bạn là học sinh lớp 11, quen."
Học sinh lớp 11 ư? Cách cả một khối lớp, hai vốn chẳng cơ hội tiếp xúc mấy, tại cô gái đó ?
Đột nhiên, Thẩm Huệ Huệ nhận một chi tiết đó cô bỏ qua.
Phòng tư vấn tâm lý.
"Trường phòng tư vấn tâm lý ? Là giáo viên tâm lý thật ?" Thẩm Huệ Huệ bất ngờ hỏi.
"Có chứ, thầy Dư chính là giáo viên tâm lý phụ trách phòng đó. Thầy lắm, chỉ trai mà chuyện còn đặc biệt dịu dàng, cực kỳ kiên nhẫn với tất cả ." Thịnh Tiểu Mãn kể: "Sau khi Trình Đình xảy chuyện, đau khổ tột cùng thế nào. Tình cờ gặp thầy Dư đường. Thầy lo lắng cho tình trạng tâm lý của nên khuyên nên đến phòng tư vấn nhiều hơn, chuyện với thầy thì tâm trạng sẽ hơn nhiều."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-315-tay-nao-4.html.]
Mắt Thẩm Huệ Huệ nheo , ánh sắc bén: "Vậy cảm thấy tình hình của bản khá hơn chút nào ?"
Thịnh Tiểu Mãn lắc đầu, nhưng ngay lập tức vội vàng đáp: " đó là vấn đề của chính , hề liên quan gì đến thầy Dư cả. Thầy thật sự , bọn ai cũng quý mến thầy."
"Điều đó chắc ." Thẩm Huệ Huệ thầm nghĩ, trong lòng dấy lên sự nghi ngờ.
Qua những lời Thịnh Tiểu Mãn kể, Huệ Huệ nhận , giai đoạn đầu hội chứng tích trữ của bạn vốn nghiêm trọng đến thế, chỉ là thói quen thích thu thập đồ vật bình thường mà thôi.
Mãi đến cái c.h.ế.t của Trình Đình, Thịnh Tiểu Mãn mới biến đổi thành như bây giờ.
Thế nhưng bề ngoài, thấy vấn đề gì quá lớn ở , từ đầu đến cuối Thịnh Tiểu Mãn chỉ tự dằn vặt bản .
Đây cũng là một biểu hiện cho thấy các triệu chứng của đang ngày một trầm trọng hơn.
Dồn nén suốt ba năm trời, những hề thuyên giảm chút nào mà thậm chí còn suýt chút nữa đẩy đến con đường tự vẫn đầy tuyệt vọng.
Bác sĩ tâm lý mà như thế thì bệnh nhân thể sống sót nổi...
Trong lòng Thẩm Huệ Huệ vài phỏng đoán. hiện tại bằng chứng xác thực, cô thêm, chỉ chuyên tâm an ủi Thịnh Tiểu Mãn mắt.
Dưới sự chăm sóc và an ủi của Thẩm Huệ Huệ, cảm xúc của Thịnh Tiểu Mãn dần dần định trở .
Khi thu, chênh lệch nhiệt độ ngày và đêm khá rõ rệt. Gió đêm lùa qua, cái lạnh thấu xương nhanh chóng thấm da thịt, khiến Thẩm Huệ Huệ vốn thể chất yếu ớt, khẽ rùng một cái.
Thấy , Thịnh Tiểu Mãn nỡ để bạn chịu lạnh thêm. Cậu gắng gượng, khó khăn lắm mới kéo Thẩm Huệ Huệ dậy từ mặt đất.
Thịnh Tiểu Mãn ở sân thượng suốt cả ngày lẫn đêm, thể rã rời, yếu ớt còn chút sức lực. Còn Thẩm Huệ Huệ, với thể chất vốn mỏng manh, cũng gió lạnh thổi đến mức chân tay tê cứng.
Cả hai khó nhọc dậy, dìu từng bước xuống cầu thang, trông chẳng khác nào cua bò ngang. Mãi đến khi xuống đến tầng một, khớp tay chân mới dần linh hoạt trở , thể bình thường.
Nhìn bộ dạng thảm hại của , Thịnh Tiểu Mãn kìm ôm chầm lấy Thẩm Huệ Huệ, nghẹn ngào : "Huệ Huệ, quá, cảm ơn ."
"Trên đời còn nhiều chuyện thú vị, nhiều quan tâm đến . Đánh đổi mạng sống của là điều dại dột nhất." Nói xong, Thẩm Huệ Huệ thấy xa bóng giáo viên đang tiến gần, cô vội kể chuyện ký túc xá, lấy chiếc điện thoại "cục gạch" của Thịnh Tiểu Mãn gọi cho chú .