Sức khỏe thể chất và tinh thần của học sinh vẫn luôn là ưu tiên hàng đầu mà nhà trường đặt lên.
Lần , phía nhà trường  dám thuê giáo viên tư nhân  chuyên viên tư vấn tâm lý nữa mà cầu viện chính phủ, mong  nhận  sự hỗ trợ, cử những chuyên gia tâm lý ưu tú nhất đến trường tổ chức các buổi  chuyện chuyên đề định kỳ, giúp học sinh giải tỏa những vướng mắc trong lòng...
Từ lúc cảnh sát bắt giữ thầy Dư, cho đến khi ba bên: nhà trường, phụ  và chính phủ phối hợp xử lý, thế mà  nửa năm trôi qua. Vụ án đau lòng về các vụ tự sát cũng chính thức khép .
Còn Thẩm Huệ Huệ và Thịnh Tiểu Mãn cũng đến lúc  chia tay.
Hóa , bố  Thịnh Tiểu Mãn  ly hôn từ khi cô còn  nhỏ. Vì khi  cô bé còn non dại nên  tòa án giao cho  nuôi dưỡng.
Bố cô   ăn xa ở tỉnh ngoài, cả năm may  về  một . Sau khi  cô tái hôn, bà dần ít quan tâm đến Thịnh Tiểu Mãn hơn.
Thiếu thốn tình cảm gia đình, Thịnh Tiểu Mãn lớn lên một , lòng đầy bất an, dần hình thành thói quen tích trữ đồ đạc.
Chỉ là do  cảnh gia đình, nếu   sự tác động tiêu cực từ bên ngoài khiến tình trạng trở nên tồi tệ hơn, ban đầu triệu chứng của Thịnh Tiểu Mãn cũng  quá rõ rệt.
Mãi cho đến khi cô lên cấp ba,  khi Trình Đình xảy  chuyện,  sự dẫn dắt  chủ ý của thầy Dư, triệu chứng của Thịnh Tiểu Mãn ngày càng trở nên nghiêm trọng.
May mà ý chí sinh tồn của cô   mãnh liệt.
Khi các học sinh trong phòng tư vấn tâm lý thi  chép  những câu tẩy não đó để lấy lòng thầy Dư, Thịnh Tiểu Mãn vì lười biếng   chép nên may mắn   tẩy não quá sâu.
Khi    chỉ trích, cô  buồn bã bước lên sân thượng, chính khát khao sống  cứu mạng cô. Và cuối cùng, cô  đợi  Thẩm Huệ Huệ đến.
Sau khi thầy Dư  bắt, bố của Thịnh Tiểu Mãn trở về từ tỉnh ngoài, gặp  Thịnh Tiểu Mãn một .
Mẹ Thịnh Tiểu Mãn vẫn luôn cho rằng con gái  lớn,  kiên cường,  cần bà  bận tâm  can thiệp quá nhiều, vì  tôn trọng  lựa chọn của con. Thịnh Tiểu Mãn  về nhà thì về,  ở  trường cũng .
Bà  nào  Thịnh Tiểu Mãn ở trường  cô lập, về nhà cũng  hòa nhập   gia đình mới, vẫn luôn sống một  cô đơn lẻ loi.
Rõ ràng là  Kinh Đô,  hệt như những học sinh   hộ khẩu tại Kinh Đô, cuối tuần  ngày lễ đều ở  trường.
Cô   nhà ở Kinh Đô nhưng  thể về.
Rõ ràng     chẳng khác nào  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-324-chia-xa-1.html.]
Ngoại trừ tiền tiêu vặt đủ dùng, cô  chẳng cảm nhận  chút  ấm nào từ gia đình.
Và chính điều   dẫn đến hàng loạt sự việc đau lòng  đó.
Mặc dù thủ phạm chính là thầy Dư, nhưng với tư cách là bố , với sự sơ suất như , họ cũng  chịu phần lớn trách nhiệm.
Xảy  chuyện như thế ,  của Thịnh Tiểu Mãn vô cùng tự trách, bố cô thì  càng tức giận hơn.
Ban đầu chính là vì thành tích học tập quá kém cỏi, Thịnh Tiểu Mãn mới   trường Trung học S. Ba năm cấp ba, cô sống như  mất hồn, việc  thể trụ  và sống sót  là một điều phi thường, chứ đừng  đến việc học  bao nhiêu kiến thức.
Kỳ thi tuyển sinh đại học  tháng sáu tới,  thể  cô    chút tự tin,   lấy nửa phần thắng nào.
Bố Thịnh Tiểu Mãn thấy , hy vọng Thịnh Tiểu Mãn  thể theo ông   ăn xa, để ông đích  kèm cặp, bù đắp  cả tình cảm gia đình lẫn sự giáo dục mà cô  thiếu thốn trong những năm tháng qua.
Thịnh Tiểu Mãn do dự  lâu, cuối cùng vẫn đồng ý.
Hình ảnh của bố trong ký ức cô vẫn là  đàn ông lúc cô còn bé, bố dẫn cô  ngoài mua kẹo, cô cưỡi  vai bố, cùng ông nô đùa vui vẻ.
Những kỷ niệm đó vui vẻ  bao, đáng tiếc kể từ  khi bố  ly hôn, cô  còn bao giờ cảm nhận  tình  ấm áp như  nữa.
Bây giờ  cơ hội  sống cùng bố  nữa, đối với Thịnh Tiểu Mãn mà  thì thực sự  sức hấp dẫn cực kỳ lớn.
Chỉ là...
Mẹ   gia đình mới, sự quan tâm bà dành cho Thịnh Tiểu Mãn ngày càng ít ỏi. Những năm qua, tình cảm  con cũng  dần phai nhạt  nhiều.
Rời khỏi Kinh Đô, rời khỏi , Thịnh Tiểu Mãn   cảm giác gì.
Người duy nhất cô  nỡ xa rời chỉ  Thẩm Huệ Huệ.
Trong buổi gặp mặt cuối cùng, Thịnh Tiểu Mãn cứ bám theo Thẩm Huệ Huệ như một cái đuôi nhỏ, đôi mắt tròn xoe  ngừng dõi theo cô bạn suốt cả ngày.
Thẩm Huệ Huệ bất lực  cô bạn, thở dài: "Năm lớp 12 sắp kết thúc , dù bây giờ    thì vài tháng nữa thi đại học xong, chúng  cũng  chia xa thôi."
Thẩm Huệ Huệ liếc  chồng sách giáo khoa vẫn còn mới nguyên  ba năm cấp ba của Thịnh Tiểu Mãn, khẽ : "Trừ khi chúng   thể   bạn cùng phòng.  mà,   thể thi đỗ  cùng trường đại học với  ?"