Môn thi đầu tiên của kỳ thi đại học là môn Ngữ văn.
Đặc điểm của môn Ngữ văn là  khó để đạt điểm tuyệt đối, nhưng bù , thường cũng  dễ  điểm liệt  thi trượt.
Quả nhiên,  khi kết thúc buổi thi sáng, các thí sinh  lượt bước  khỏi cổng trường.
Tuy cũng   mang vẻ mặt vô cùng thất vọng, nhưng phần lớn thí sinh đều giữ  nét mặt bình tĩnh.
Sau khi dùng bữa trưa xong, Huệ Huệ  một  nữa bước  trường. Đối với cô, buổi chiều thi môn Toán chính là môn học then chốt, quyết định thành bại của cả kỳ thi.
Có đạt  điểm  cao  , tất cả đều trông chờ  môn .
Tú Phân và các thầy tiếp tục  trong tiệm giải khát. Lúc , ngay cả vẻ mặt của thầy hiệu trưởng Chung cũng  lộ rõ mấy phần căng thẳng.
  lúc , chủ nhiệm Trần chợt nhận thấy vẻ mặt thầy Tống  vẻ bần thần,  kìm  bèn hỏi: "Thầy Tống, thầy  chuyện gì thế ạ?"
", ừm...   gì ." Thầy Tống  ,   kìm  đảo mắt  quanh. Khoảng nửa giờ , thầy Tống ngẫm nghĩ một lát, cuối cùng vẫn  nhịn  hạ giọng thì thầm: "Thầy hiệu trưởng, chủ nhiệm Trần, cả chị Tú Phân nữa... Mọi   để ý thấy,  ai đó cứ dòm ngó chúng  mãi ?"
Thầy hiệu trưởng và   đều đang mải mê trong  khí căng thẳng của kỳ thi. Hễ rảnh rỗi một chút là họ   kìm  hướng ánh mắt về phía cổng trường, nào  tâm trí  mà chú ý đến xung quanh.
Ngay khi  thầy Tống  , tất cả   lập tức đảo mắt  quanh một lượt.
Tú Phân cũng ngẩng đầu, tùy tiện  lướt qua. Ngay khoảnh khắc tiếp theo, ánh mắt bà chợt chạm  một bóng  phụ nữ.
Thấy Tú Phân  về phía ,  phụ nữ  lập tức xác nhận  phận của bà,  kìm   tủm tỉm gọi: "Tú Phân, đúng là chị thật !"
Người phụ nữ  uốn mái tóc xoăn lọn lớn, theo kiểu mốt nhất thời bấy giờ. Cô  mặc áo sơ mi thắt eo kết hợp với chân váy suông, trang phục  hợp thời, trông vô cùng tân thời.
Tú Phân  chằm chằm gương mặt đối phương, mấy giây  mới vỡ lẽ: "Cô là... Phương Phương?"
" , chính là  đây! Lâu   gặp, chẳng ngờ chị  xuất hiện ở tận nơi ." Người phụ nữ  ,  sải bước đến  mặt Tú Phân.
Liếc  những  đang  cạnh Tú Phân, ánh mắt  phụ nữ dừng    thầy hiệu trưởng Chung vài giây,  đó cô    tươi,  với Tú Phân: "Mấy vị  là..."
"Đây là hiệu trưởng Chung, đây là chủ nhiệm Trần, còn đây là thầy Tống." Tú Phân  dứt lời,   sang  với thầy hiệu trưởng và các thầy giáo: "Vị  là đồng nghiệp cũ của ..."
Không đợi Tú Phân  hết câu,  phụ nữ  lập tức cắt ngang,  xởi lởi  với  : "Chào các vị,  tên là Ngô Phương Phương, là một  bạn  thiết của Tú Phân. Hồi còn  việc trong nhà máy, Tú Phân  chăm sóc  chẳng khác nào chị gái, cưng chiều  như em ruột ."
Trường Trung học S vốn  coi trọng Thẩm Huệ Huệ, đương nhiên cũng  tìm hiểu đôi chút về  cảnh gia đình của cô bé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-333-thi-dai-hoc-3.html.]
Vì nhà họ Bạch  chịu nhận  Tú Phân, mà nhà họ Bạch cũng  công khai mối quan hệ giữa Tú Phân và họ  bên ngoài, cho nên phần lớn   đều  hề   chuyện .
Những thông tin mà phía trường Trung học S điều tra , về cơ bản đều là những gì  ghi chép trong hồ sơ.
Ví dụ như quê gốc của hai  con ở thôn Phúc Thủy, tỉnh Nam – một thôn quê nhỏ vô cùng nghèo khó, lạc hậu, thậm chí đến giờ còn   điện.
Người chồng cũ thì  đáng mặt đàn ông, quanh năm chỉ  cờ bạc, rượu chè lười biếng, cả gia đình khi xưa đều nhờ  mỗi Tú Phân tần tảo chống đỡ.
Vì  chịu nổi cảnh bạo hành gia đình, Tú Phân  quyết định ly hôn với chồng. Bởi , bây giờ Thẩm Huệ Huệ thuộc về một gia đình thiếu vắng trụ cột.
Càng hiểu rõ những điều , thầy hiệu trưởng Chung và các thầy giáo càng thêm cảm phục sự vất vả, tảo tần của Tú Phân và Huệ Huệ.
Lúc ,  Ngô Phương Phương  , thầy hiệu trưởng và các thầy giáo, vốn nể trọng Tú Phân, liền vui vẻ kéo Ngô Phương Phương  chuyện trò, hàn huyên hết sức khách sáo.
Chỉ riêng Tú Phân  một bên, sắc mặt  khó xử.
Hồi còn ở thôn Phúc Thủy, Thẩm Dũng chồng cũ của bà vốn là kẻ ăn bám, chẳng chịu  việc gì. Cả nhà khi  đều trông cậy  mỗi Tú Phân chăm chỉ, tảo tần  lụng để nuôi sống.
Tú Phân  từng  học hành đến nơi đến chốn, chữ nghĩa  nhiều, cũng chẳng  bằng cấp gì. Những công việc ngon lành dĩ nhiên  đến lượt bà, phần lớn thời gian bà đều  cặm cụi  việc trong nhà máy.
Ngô Phương Phương chính là đồng nghiệp cũ mà Tú Phân quen  từ những ngày tháng  việc ở nhà máy.
Khuôn viên nhà máy rộng lớn, công nhân đông đúc đủ  lứa tuổi, tựa như một xã hội thu nhỏ khép kín .
Ở đây, bất cứ ưu điểm nổi bật nào của một  cũng  thể trở thành "vốn" để  đó trụ vững và  nể trọng.
Ví dụ như   là họ hàng của xưởng trưởng, địa vị "hoàng  quốc thích" , tự nhiên là khỏi cần bàn.
Có  nhà giàu , đến nhà máy  công chỉ là để trải nghiệm cuộc sống. Đối với loại  , đương nhiên   cũng sẽ  họ bằng con mắt khác hẳn.
Người  học thức,  lanh lợi, tháo vát  tính tình hiền hòa... Hễ  một ưu điểm nổi bật là  thể sống dễ chịu, thuận lợi hơn hẳn trong nhà máy.
Mà thứ Ngô Phương Phương dựa  chính là nhan sắc.
Bà   dáng  cao ráo, con mắt thẩm mỹ cũng  tinh tường, thích nhất là  dáng, chưng diện cho bản .
Tuy đường nét khuôn mặt  quá xuất sắc, nhưng trong mắt  đời,  ai cứ săm soi từng li từng tí như qua ống kính, mà cái họ   là tổng thể một  cơ.