Nhớ  từng cảnh tượng ê chề của ngày hôm đó, Ngô Phương Phương càng ngẫm càng uất.
Điều đáng hận hơn cả là vì bản  bà   chạy trối chết, bỏ mặc đứa con trai ở  chịu đựng sự chỉ trỏ, dè bỉu của bao . Mối quan hệ  con vốn  lạnh nhạt, nay  càng trở nên tồi tệ hơn bội phần.
Thậm chí Diệu Tổ còn  hẳn về phía Thẩm Huệ Huệ, thẳng thừng  rằng Huệ Huệ là một cô gái  như ,  mà Ngô Phương Phương  ăn   , trắng trợn vu khống  . Thằng bé còn gay gắt bảo  : bệnh ghen ăn tức ở  đến độ phát tác  thì mau đến bệnh viện khám , đừng  ở nơi công cộng mà  mất mặt,  hổ như thế!
Nghe mà xem, đây  còn là lời lẽ mà một đứa con trai hiếu thảo nên  với   nữa ?
Tuy Diệu Tổ nhà bà  vốn  tính tình  mấy  , nhưng nó  từng mở lời nào nặng nề, gai góc đến thế với  .
Ngô Phương Phương  xong, trong lòng  đau xót  buồn tủi vô cùng, ngọn lửa thù hận dành cho Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ trong bà   càng bùng lên dữ dội.
Ngày hôm đó xem như  con họ gặp may mắn tột cùng,  tình cờ gặp  phóng viên và giới truyền thông.
Tỉnh thành vốn đông đúc,  lắm biến cố. Huống hồ nay kỳ thi đại học  kết thúc, chẳng   con Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ    mất dạng, bà   tìm họ để đòi  chút thể diện cũng nào  dễ dàng gì.
Tuy nhiên, chạy trời   khỏi nắng, dẫu  con Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ  thấy bóng dáng , nhưng dù   nữa, nhà máy nơi họ từng  việc và thôn Phúc Thủy vẫn cứ sừng sững ở nguyên chỗ cũ, chẳng hề dịch chuyển.
Vào cuối tuần  khi kỳ thi đại học kết thúc, Ngô Phương Phương  tìm một lúc rảnh rỗi, bắt một chuyến xe tắc-xi  về nhà máy cũ thăm dò tình hình.
Một  đồng nghiệp cũ, từng sống thuận buồm xuôi gió ở tỉnh thành,  mà nay   về nhà máy. Chuyện  quả thực khiến  ít   khỏi kinh ngạc, xôn xao bàn tán.
Ngô Phương Phương trở về chuyến  chẳng  mục đích nào khác, ngoài việc  thêm mắm thêm muối, kể  một tràng dài những hành vi  xa của hai  con Tú Phân. Nào là chuyện Tú Phân lẳng lơ cặp kè với ông già, nào là Thẩm Huệ Huệ  chịu học hành tử tế,  còn là kẻ dối trá, cố tình gây ảnh hưởng tâm lý tiêu cực cho các thí sinh khác.
Các công nhân trong nhà máy  xong, ai nấy đều xôn xao bàn tán, bán tín bán nghi.
Đối với những công nhân nơi đây, Ngô Phương Phương  rời nhà máy nhiều năm, hơn nữa cuộc sống của bà  ở tỉnh thành ngày càng   đến mức khiến   chướng mắt, bởi     chẳng còn mấy hứng thú gì với bà  nữa .
 Tú Phân thì    khác.
Tú Phân mới chỉ nghỉ việc ở nhà máy, rời khỏi thôn Phúc Thủy  năm ngoái mà thôi.
Kể từ đó, chẳng còn một tin tức gì về bà nữa,   vẫn hằng tò mò   bây giờ bà sống  . Nào ngờ, Ngô Phương Phương trở về chuyến   mang đến những tin tức động trời, khiến ai nấy đều  kinh ngạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-346-tin-don-that-thiet-1.html.]
Tin đồn vốn dĩ  như mọc thêm đôi cánh,  lúc còn lan truyền nhanh hơn cả tốc độ của chiếc máy bay.
Chưa đầy một buổi chiều, câu chuyện “mất mặt” của Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ ở tận tỉnh thành  lan truyền khắp nhà máy. Mới sang ngày hôm , tin đồn  thổi đến tận thôn Phúc Thủy.
Năm ngoái, Thẩm Thiên Ân ôm hai ngàn tệ tiền thách cưới bỏ trốn, chẳng những  gặp  Hoắc Đình mà còn nướng sạch sành sanh  tiền .
Cô  lủi thủi  về thôn Phúc Thủy, suýt chút nữa thì  Thẩm Dũng đánh cho một trận thừa sống thiếu chết.
May mắn ,  cháu trai ông thôn trưởng  mặt che chở. Thẩm Thiên Ân   dịp kể lể một hồi những nỗi khổ của , khiến  cháu thôn trưởng nhất thời nóng lòng, lập tức tuyên bố sẽ chống lưng cho cô .
  lúc Thẩm Huệ Huệ  trở về, Thẩm Dũng  trở thành đối tượng  cả thôn khinh bỉ, dòm ngó.
Ông  nợ nần chồng chất, chẳng dám ló mặt  khỏi thôn Phúc Thủy. Ở trong thôn thì chịu đủ ánh mắt khinh miệt, đang bụng mang  ấm ức thì Thẩm Thiên Ân  vác mặt về. Việc đầu tiên Thẩm Thiên Ân  là xoa dịu Thẩm Dũng, hứa hẹn  thể giúp ông  tiếp tục ngẩng mặt lên ở thôn Phúc Thủy.
Thoạt đầu, Thẩm Dũng    tin  những lời ngon ngọt của Thẩm Thiên Ân, nhưng     khi  lưng cô    cả nhà ông thôn trưởng  chỗ dựa vững chắc.
Vừa mới lừa  lão Chu  tiền thách cưới hai ngàn tệ, cô  liền  đầu , nhắm  nhà ông thôn trưởng như con mồi tiếp theo.
Thấy con gái   bản lĩnh như , trong lòng Thẩm Dũng cũng bắt đầu nảy sinh những tính toán riêng.
Việc ông  sắp đặt gả Thẩm Thiên Ân cho lão Chu   là vì  tiền thách cưới hai ngàn tệ .
Giờ thì  tiền thách cưới   Thẩm Thiên Ân tiêu sạch bách, dẫu  đánh c.h.ế.t cô  cũng  moi   đồng nào. Truy xét xem Thẩm Thiên Ân  nướng tiền   cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa, bởi Thẩm Dũng vốn là một tay cờ b.ạ.c lão luyện, bản  ông  cũng thường xuyên tiêu tiền một cách khó hiểu. Người ngoài khó lòng hiểu , nhưng trong lòng ông  thì rõ mồn một.
Tiền  tiêu  thì coi như nước đổ lá khoai, chẳng cần bận tâm  gì nữa. Thay vì  đó hối hận tiếc nuối, chi bằng  về phía , vắt óc nghĩ cách kiếm  nhiều tiền hơn mới .
Ông thôn trưởng là   quyền  thế nhất ở thôn Phúc Thủy , nhà ông   bao nhiêu của cải, Thẩm Dũng vẫn  thể đoán  đôi chút.
Chẳng   xa, chỉ riêng khoản tiền bán hoa quả hằng năm, nhà ông thôn trưởng  thu về nhiều nhất .
Nếu Thẩm Thiên Ân  bản lĩnh gả   nhà ông thôn trưởng, chỉ cần bòn rút một chút,  tiền cô  kiếm  e rằng còn nhiều hơn cả hai ngàn tệ tiền thách cưới .