Mãi cho đến khi đêm xuống, mỗi  trở về phòng , Tú Phân mới  nén nổi lòng, lặng lẽ mở ngăn kéo, ngắm  những thứ  bà cất giữ cẩn thận bên trong.
Hai ngăn kéo lớn và chiếc tủ nhỏ bên trái đều chứa đầy những vật dụng liên quan đến tranh sơn dầu. Ngoài những tuýp màu   pha chế sẵn, còn   nhiều sách chuyên khảo về hội họa  xếp ngay ngắn.
Tuy bà  nền tảng về loạn châm tú, nhưng dẫu  bà cũng   dân chuyên ngành hội họa sơn dầu. Mỗi khi giao tiếp với những  trong phòng tranh, bà vẫn cảm thấy  còn một  cách khá xa so với họ.
Để  thể theo kịp  , Tú Phân   tiếc tiền mua về  ít sách vở, miệt mài nghiên cứu ngày đêm.
Ở cái tuổi , bà  qua cái tuổi học hành dễ dàng nhất. Hơn nữa, phần lớn thời gian đều tự học, tự  đúc kết, nên  bộ quá trình học tập quả thực vô cùng gian nan, vất vả.  vì những ngày tháng ở phòng tranh thực sự quá đỗi vui vẻ, Tú Phân cũng nén  vượt qua,  thấm thía nỗi nhọc nhằn,  tận hưởng niềm vui khi  học hỏi.
Sức   hạn. Một khi   tâm  ý dồn  tranh sơn dầu, thì môn thêu thùa mà bà từng yêu thích cũng dần  bỏ bê là lẽ đương nhiên.
Trước đó, bà  từng để ý. Giờ phút , Tú Phân mở một ngăn kéo khác và chiếc tủ còn . Ngắm  những vật dụng liên quan đến thêu thùa cất giữ bên trong, bà xem kỹ mới giật  phát hiện,  ít mảnh vải thêu   mua từ năm ngoái,  khi cất  ngăn kéo, chúng  từng  lấy  lấy một  nào, bất giác  phủ một lớp bụi mỏng tang.
Lúc mới  tin Kỷ Thư Hoa chính là  ruột của , Tú Phân thậm chí còn  kịp oán giận Bạch Khải Trí, trong đầu bà lúc  chỉ  là sự kinh ngạc cùng niềm... vui mừng khôn xiết.
Ngày  khi rời khỏi thôn Phúc Thủy, bà vẫn luôn hằng mong mỏi  gặp gỡ cha  ruột của . Trong lòng bà tràn đầy sự tò mò xen lẫn kính yêu với đấng sinh thành.
Nếu  sự xuất hiện của Bạch Khải Trí  phá vỡ  ảo tưởng   của Tú Phân về  cha, thì Kỷ Thư Hoa    lấp đầy  trống   trong trái tim bà.
Chỉ là  nhà họ Bạch    nhận bà, điều đó  gây  vết thương sâu sắc trong tâm hồn Tú Phân. Nỗi tự ti cứ thế gặm nhấm khiến bà  dám tiến tới gần bất kỳ ai, ngay cả việc kết bạn cũng vô cùng cẩn trọng, huống hồ  là đối mặt với một bậc tiền bối lẫy lừng như Kỷ Thư Hoa.
Thế mà Kỷ Thư Hoa  sẵn lòng dạy dỗ, trao đổi cùng bà. Đối với Tú Phân, chuyện   là một vinh hạnh lớn lao .
Việc bà  chính là  của , đối với Tú Phân mà , quả thực  là một sự sỉ nhục to lớn với Kỷ Thư Hoa.
Tú Phân cố gắng ép ,  cho phép bản  suy nghĩ nhiều hơn nữa.
Nào ngờ,  một ngày, chính miệng Bạch Khải Trí   cho bà , rằng Kỷ Thư Hoa chính là  ruột thật sự của bà!
Cuối cùng, ước nguyện bấy lâu của bà cũng  thành sự thật!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-367-cuoc-gap-bat-ngo-2.html.]
  một ngày suy nghĩ thấu đáo, Tú Phân dần lấy  sự bình tĩnh.
Nghe giọng điệu của Bạch Khải Trí, rõ ràng ông   hiểu lầm điều gì đó, trong lòng chất chứa  ít khúc mắc và định kiến với hai  con Tú Phân.
Những từ ngữ như "toan tính bẩn thỉu", "âm mưu quỷ kế" thật khiến    chói tai, khó chịu.
Tuy   ai đang giở trò  lưng , nhưng xét cho cùng,  chuyện vẫn bắt nguồn từ thành kiến của Bạch Khải Trí đối với hai  con.
Nếu Bạch Khải Trí thực lòng tin tưởng  hai  con họ, chắc chắn ông  sẽ  chuyện một cách đàng hoàng, chứ   thốt  những lời cay nghiệt xong  bỏ  thẳng,  cho bà một chút thể diện nào.
Đến bây giờ, Bạch Khải Trí  bày tỏ thái độ rõ như ban ngày.
Sức khỏe Kỷ Thư Hoa vốn   yếu,  thể chịu nổi bất kỳ sự kích động nào. Chính vì lẽ đó, cả nhà họ Bạch đều giấu nhẹm bà  về chuyện tiểu thư thật giả, khiến bà   hề   chút gì.
Bạch Khải Trí cũng chẳng hề  Tú Phân   sự thật  với Kỷ Thư Hoa.
Ông  dứt khoát từ chối việc Tú Phân tiếp xúc với Kỷ Thư Hoa, tuyên bố  cho phép Tú Phân  bất kỳ liên quan nào đến nhà họ Bạch nữa. Bằng , dù   đối mặt với Lý Quốc Kiệt, ông  cũng sẽ  chút nhượng bộ.
Lời lẽ ông     tuyệt tình đến thế, nếu Tú Phân còn cố tìm đến,  những sẽ  khó cho  và Huệ Huệ, mà lỡ như thật sự gây  hậu quả  , dù là Kỷ Thư Hoa xảy  chuyện  Thẩm Huệ Huệ xảy  chuyện, đó đều   điều Tú Phân   thấy.
Lúc nhỏ  thể lớn lên ở nhà họ Bạch, lớn lên  cũng  thể   nhà họ Bạch.
Cuối cùng, duyên phận của bà với nhà họ Bạch vẫn đứt đoạn.
Nghĩ đến đây, tay Tú Phân khẽ lướt qua những cuốn sách dạy vẽ tranh sơn dầu và các tuýp màu sặc sỡ, cuối cùng dừng   những vật dụng thêu thùa quen thuộc. Tấm vải thêu mềm mại, những đường kim mũi chỉ tinh tế. Dù   lâu  chạm , nhưng cảm giác  quen  vẫn khiến tâm hồn bà khẽ run rẩy.
Một năm qua,   Tú Phân đến phòng tranh tuy  nhiều, nhưng những khoảnh khắc  vui vẻ học tập ở đó,  đẽ như một giấc mơ   thật.
Mà giấc mơ, dù   đến mấy, thì cuối cùng cũng  tỉnh .
Nghề thêu thùa mới chính là cái nghiệp để bà bám víu, là nơi để bà an lòng an .