"Ông nghĩ họ cố tình tiếp cận ?" Kỷ Thư Hoa khẽ nhíu mày. "Chẳng qua  chỉ là một  già yếu  gần đất xa trời, họ tiếp cận  thì  tích sự gì? Lẽ nào còn  thể thông qua  mà mưu tính chuyện nhà họ Bạch  ?"
Kỷ Thư Hoa chỉ thuận miệng  bâng quơ như thế. Nào ngờ bà  dứt lời, vẻ mặt của Bạch Khải Trí, Bạch Kỳ và Bạch Thư đều trở nên vô cùng lạ lùng.
Kỷ Thư Hoa  thấy phản ứng khác lạ  của ba , trong lòng càng thêm hồ nghi.
Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ ẩn chứa một bí mật động trời, bí mật    liên quan mật thiết đến nhà họ Bạch.
Tình trạng của Bạch Họa lúc   cho phép Kỷ Thư Hoa truy hỏi cặn kẽ chuyện của Thẩm Huệ Huệ và Tú Phân.
Tuy Kỷ Thư Hoa đang giận dữ, nhưng trong lòng bà vẫn lo lắng cho con gái. Lúc  đây, lẽ dĩ nhiên mạng sống và sức khỏe của Bạch Họa mới là điều quan trọng hơn cả.
 nếu Thẩm Huệ Huệ thật sự  thể chữa khỏi cho Bạch Họa thì  chuyện  khác hẳn.
Hôm nay, bà nhất định  truy cho  bí mật  đến cùng.
Kỷ Thư Hoa  thẳng  Bạch Khải Trí, chất vấn: "Các  đều  Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ, nhưng  giả vờ như  quen. Bây giờ còn dùng trăm phương ngàn kế để ngăn cản   gặp họ. Rốt cuộc vì lý do gì mà ba bố con các   đồng lòng đến thế?"
"Chẳng      , bởi vì hai  đó   ý   gì..."
Bạch Khải Trí còn  dứt lời, Kỷ Thư Hoa   thèm  ông nữa mà  sang Bạch Kỳ và Bạch Thư: "Hai đứa  xem nào."
"Chuyện ... Mẹ ,  gì  lý do gì  chứ..." Bạch Kỳ  gượng gạo, đánh trống lảng.
Bạch Thư cũng vội lau mồ hôi  trán, lắp bắp : " như bố và  hai   đó ạ... Mẹ hỏi con thì con cũng   gì ..."
Kỷ Thư Hoa  ba bố con cứ thế đồng thanh, gần như tức đến bật : "Không ai chịu  đúng ? Các  thấy  cả ngày quanh quẩn ở nhà, coi  như một kẻ ngốc nghếch, mù điếc   ?"
"Chúng con   ý đó..."
"Quả thật   thể nào sai bảo nổi  nhà họ Bạch các ." Kỷ Thư Hoa lạnh lùng thốt lên.
Thực  lúc , ngoài ba bố con Bạch Khải Trí, Bạch Kỳ và Bạch Thư, bên cạnh còn  bác sĩ Tôn,  rõ ràng cũng  rõ  chuyện.
 bác sĩ Tôn là bác sĩ riêng của Bạch gia, nhận lương bổng từ nhà họ, công việc hàng ngày là chữa bệnh cứu . Bây giờ liên quan đến chuyện riêng tư của gia đình, tuy Kỷ Thư Hoa  thể dùng  phận nữ chủ nhân mà ép hỏi bác sĩ Tôn, nhưng   chẳng khác nào  khó  .
Hơn nữa, so với việc gây khó dễ cho bác sĩ Tôn, bà rõ ràng  một cách  hơn nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-377-bi-mat-bi-vach-tran-3.html.]
Kỷ Thư Hoa tự  nhạt một tiếng,  : "May mà nhà họ Kỷ vẫn còn đó, tuy   về nhà chồng nhiều năm, nhưng vẫn còn  chút tiếng  ở Kỷ gia. Hôm nay các   chịu  cho  , ngày mai  sẽ nhờ  nhà họ Kỷ giúp  điều tra cho  lẽ."
Bạch Khải Trí   Kỷ Thư Hoa   dùng đến thế lực từ nhà  đẻ, sắc mặt ông lập tức biến sắc.
Kỷ Thư Hoa vốn xuất  từ một gia đình trâm  thế phiệt, cho đến tận bây giờ Kỷ gia vẫn còn   sức ảnh hưởng, đặc biệt là   trai của bà,  càng là một nhân vật  tiếng tăm trong giới.
Chuyện của Bạch gia vốn  đủ ê chề , nếu để Kỷ Thư Hoa trở về huy động nhân lực của Kỷ gia để điều tra  sự thật,  chuyện chỉ e sẽ diễn biến theo hướng  thể nào ngờ  . Một kết cục như  tuyệt đối   là điều Bạch Khải Trí mong !
Kỷ Thư Hoa  bước  ngoài  dặn dò tài xế đưa bà đến Kỷ gia ngay lập tức.
Bà  chỉ   của Kỷ gia giúp bà điều tra,  rõ sự thật. Mà quan trọng hơn,  thời gian sắp tới, bà còn định ở  nhà họ Kỷ.
Nghe thấy , Bạch Kỳ và Bạch Thư lập tức hốt hoảng.
"Bố! Mẹ  về nhà  đẻ ở !"
"Bao nhiêu năm nay   hề về Kỷ gia, bây giờ đột nhiên trở về, chuyện  thật là khó ..."
"Hơn nữa, một khi Kỷ gia  nhúng tay  điều tra thì chắc chắn  thể che giấu  nữa, sớm muộn gì  cũng sẽ  rõ  chuyện thôi!"
Bạch Khải Trí  thấy ,  mặt ông lộ  vẻ hốt hoảng hiếm .
Bây giờ Kỷ Thư Hoa còn    sự thật   về Kỷ gia , một khi bà   rõ  chuyện thì sẽ  ?
Ông    che giấu tất cả, để Kỷ Thư Hoa  thể sống an yên đến hết cuộc đời.  tại  cuối cùng  chuyện vẫn cứ diễn biến đến nông nỗi ?
Bạch Kỳ và Bạch Thư cũng  ngờ  ngày    thấy vẻ mặt như   mặt bố .
Thấy Kỷ Thư Hoa sắp bước  thang máy, Bạch Thư dậm chân một cái, cuối cùng  thể nhịn nổi mà hét lớn: "Tú Phân chính là con gái ruột của !"
Cửa thang máy "ting" một tiếng mở toang, nhưng Kỷ Thư Hoa  hề bước .
Bà gần như c.h.ế.t sững tại chỗ trong hai giây,  đó từ từ  đầu ,  Bạch Thư với ánh mắt  thể tin nổi.
"Con   gì thế?"