"Bạch Thư!!!"
Bạch Khải Trí ngờ Bạch Thư hét toạc hết chuyện như thế. Ông gầm lên một tiếng giận dữ, hận thể đánh c.h.ế.t Bạch Thư ngay tại chỗ.
Bạch Kỳ cũng trố mắt Bạch Thư, đó mặt thoáng lộ vẻ may mắn. Tình thế khẩn cấp, cũng suýt chút nữa hét sự thật , may mà Bạch Thư nhanh miệng hơn một bước.
Thấy Bạch Khải Trí tức đến nỗi sắp vung nắm đ.ấ.m đánh , Bạch Kỳ giả vờ trách móc Bạch Thư, đó căng thẳng sang Kỷ Thư Hoa.
Kỷ Thư Hoa từng bước trở , thẳng mặt Bạch Thư, trầm giọng hỏi: "Con gì ?"
Bạch Thư thốt khỏi miệng thấy hối hận khôn nguôi.
Vừa Bạch Kỳ cũng định hét lên, huống chi là Bạch Khải Trí. Ông thể trơ mắt Kỷ Thư Hoa rời ?
Để Bạch Khải Trí tự thì là nhất. Bây giờ do lỡ miệng tiết lộ, nhỡ mà gây hậu quả khôn lường thì cuối cùng oán trách chắc chắn là . Huống hồ Kỷ Thư Hoa đang ngay mặt, chính ruột chằm chằm như , hỏi ai mà thể chịu nổi áp lực ?
Sự thể đến nước , cũng chẳng còn gì để che giấu nữa, Bạch Thư dứt khoát nhắm nghiền mắt , toạc hết sự thật.
"Bạch Cầm con gái ruột của , cũng chị của các con. Người chị cả đích thực chính là Tú Phân, năm đó may trao nhầm!"
"Thư Hoa, bà chịu nổi cú sốc , đừng nữa, Thư Hoa!" Bạch Khải Trí mất hồn mất vía gọi tên Kỷ Thư Hoa.
Bạch Thư vội vàng mở choàng mắt, lúc mới phát hiện Kỷ Thư Hoa vô thức lùi mấy bước, suýt chút nữa thì vững. May mà bác sĩ Tôn kịp thời vươn tay đỡ lấy bà.
Bạch Khải Trí và Bạch Kỳ thấy cũng vội vã chạy tới đỡ. Họ thấy Kỷ Thư Hoa níu chặt cổ tay Bạch Khải Trí, trừng mắt ông, gằn giọng hỏi: "Có thật ? Lời Bạch Thư , là sự thật ???"
Bạch Khải Trí Kỷ Thư Hoa trong bộ dạng đó, gật đầu đành, lắc đầu cũng chẳng xong.
Trong đầu Kỷ Thư Hoa chợt hiện về những bà gặp gỡ Tú Phân. Vào khoảnh khắc Bạch Thư sự thật, bà lập tức tin lời.
Thảo nào Tú Phân trông giống bà đến .
Thảo nào Tú Phân tài năng hội họa kiệt xuất đến thế, gần như giống hệt bà hồi trẻ.
Thảo nào hai hợp ý đến lạ thường, dường như bao nhiêu chuyện để sẻ chia cũng hết.
Thảo nào họ thể trùng phùng nhiều đến thế...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-378-khong-chiu-noi-cu-soc-1.html.]
Bà vẫn luôn nghĩ rằng duyên phận cho bà gặp một bạn vong niên tâm giao như Tú Phân. Tưởng chừng kiếp vô duyên , nhưng thể gặp gỡ tri kỷ cũng là một phước lành .
Không ngờ cuối cùng sợi tơ hồng gắn kết hai chính là tình mẫu tử m.á.u mủ ruột rà!
"Ông cho gặp Tú Phân, là để nhận con ?" Kỷ Thư Hoa đăm đăm Bạch Khải Trí cất lời: "Ông nghĩ con bé sẽ gây họa cho , gây họa cho cả nhà họ Bạch ư?"
Bạch Khải Trí thấp giọng xoa dịu: "Thư Hoa, bà , câu chuyện ẩn chứa quá nhiều khúc mắc. Tuy Tú Phân đúng là con gái ruột của chúng , nhưng từ bé nuôi nấng ở bên cạnh chúng . Hoàn cảnh trưởng thành đầy khác biệt luyện con bé thành một giống chúng ! Có lẽ bề ngoài con bé giống bà, nhưng tính nết khác biệt, con bé và con gái nó đều mang nặng oán hận với nhà họ Bạch!"
Kỷ Thư Hoa ngơ lời khuyên, vội sang Bạch Thư: "Tú Phân chuyện ? Con bé đến nhà họ Bạch tìm chúng bao giờ ?"
Bạch Thư nhớ chuyện , mặt mũi lập tức biến sắc.
Chuyện ôm nhầm năm đó liên quan gì đến , nhưng trong ngày tổ chức tiệc mừng thọ, từng nhúng tay ...
Kỷ Thư Hoa hiểu ngay chuyện.
Ngoài bà , cả nhà họ Bạch đều quen Tú Phân, chứng tỏ Tú Phân và nhà họ Bạch quen từ lâu lắm !
"Sao các con quen Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ? Bạch Thư, kể hết cho ."
"Mẹ... Chuyện dài dòng khó hết ngay, là xuống nghỉ chút con sẽ kể..."
"Mẹ bảo con tiếp!" Kỷ Thư Hoa nghiêm giọng quát lớn.
Lúc gương mặt bà trắng bệch như tờ giấy, dường như thể ngất bất cứ lúc nào, nhưng đôi mắt long lanh đến lạ thường.
Bạch Thư Kỷ Thư Hoa trong bộ dạng đó, dám kháng cự lời bà.
Thế là kể hết chuyện nhà họ Bạch ngẫu nhiên tìm thấy Tú Phân, ông Châu đưa Tú Phân về biệt thự Bạch Cầm, chuyện Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ tham gia tiệc mừng thọ.
Anh càng thì gương mặt Kỷ Thư Hoa càng trắng bệch, cuối cùng cả bà run lên bần bật.
"Mẹ... Mẹ , đừng dọa con..."
Nói xong, Bạch Thư thấy gương mặt Kỷ Thư Hoa trắng bệch còn chút máu, chỉ đôi hốc mắt là đỏ hoe vì kìm nén thì khiến sợ đến mức chân tay bủn rủn.
Bạch Khải Trí lo lắng dìu lấy Kỷ Thư Hoa: "Thư Hoa, bà cố gắng bình tâm , Bạch Kỳ tìm bác sĩ , chuyện gì thì cứ đợi bác sĩ đến chúng hẳn , ..."