Xác định rõ điểm mấu chốt , Thẩm Huệ Huệ lập tức chủ ý cho riêng .
Thân phận hiện tại của cô chỉ là một cô gái quê mùa từ nhỏ lớn lên ở nông thôn, những chuyện cô tiện vạch trần trực tiếp.
cả, những trò mỉa mai, châm chọc thì cô là cao thủ.
Thẩm Huệ Huệ lập tức vẻ mặt ngây thơ, kéo tay Tú Phân hỏi: "Mẹ ơi, giúp việc là cái gì?"
Tú Phân mặt bà đỏ bừng, lúng túng đến giấu mặt . Thế nhưng, khi câu hỏi của con gái, bà vẫn cố nén nỗi hổ và bực tức, cố giữ vẻ nghiêm túc giải thích: "Người giúp việc là những nhà giàu thuê về nhà để việc, thường ngày phụ trách nội trợ, cơm nước, dọn dẹp nhà cửa các thứ..."
"Ồ, giống như nô tài nha trong phim truyền hình ? Con chị , mấy hầu nhà giàu ỷ thế h.i.ế.p , mắt chó coi thường khác chuyên mấy chuyện thế đấy ." Thẩm Huệ Huệ .
Dì Trương ngay bên cạnh, những lời Thẩm Huệ Huệ thì mí mắt khỏi giật giật, sắc mặt lập tức trở nên khó coi trông thấy.
Con nhóc , câu đầu tiên mở miệng hỏi giúp việc là gì, thì thể tạm cho là vô ý.
cái câu thứ hai thì là ý gì đây?
Ỷ thế h.i.ế.p , mắt chó coi thường khác, còn nô tài, nha ?
Thời đại nào mà vẫn còn dám gán ghép giúp việc với nô tài, nha như thế chứ?
Dì Trương tự cho rằng hơn hẳn con Tú Phân về mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-39-mia-mai-cham-biem-thi-co-la-gioi-nhat-2.html.]
Chẳng Tú Phân còn suýt nhận nhầm bà là ruột đó .
Giờ đây, Thẩm Huệ Huệ dám coi bà là nô tài, nha ngay mặt, quả là quá coi bà gì mà!
Tuy nhiên, dì Trương tự cho là phận, nên đôi co tranh cãi với một con ranh vắt mũi sạch.
Con ranh hiểu chuyện, chắc Tú Phân sự khác biệt giữa giúp việc và nô tài nha chứ nhỉ.
Dì Trương liền sang về phía Tú Phân, chờ bà giải thích cho nhẽ.
Trớ trêu , Tú Phân cũng chẳng tiếp xúc với cái nghề giúp việc nhiều nhặn gì, chỉ hiểu qua những bộ phim truyền hình. Bởi , bà lập tức gật đầu khẳng định: " ."
Dì Trương: "..."
cái con khỉ!
Hai con nhà quê rõ ràng đang cố tình giở trò gây sự với ?
Dì Trương bí lời, lập tức mở miệng, định bụng giải thích cặn kẽ cho hai con nhà quê hiểu rõ: "Giúp việc là một công việc đàng hoàng..."
Thế nhưng, Thẩm Huệ Huệ hề cho mụ một cơ hội nào để chen lời.
Đang lúc dì Trương định , Thẩm Huệ Huệ ngắt lời mụ bằng một giọng cao vút, giả vờ kinh ngạc hỏi: "Vậy chúng đến đây để giúp việc ? Mẹ ơi, con nấu nướng, con chỉ giặt giũ, quét tước, lau dọn nhà cửa thôi... con ăn ít, một bữa cơm con thể chia ăn dè sẻn cả ngày, đặc biệt tiết kiệm tiền, như ạ?"