Từ Em Gái Nữ Phụ Độc Ác Đến Thiên Kim Đoàn Sủng - Chương 413: Mục Đích (1)

Cập nhật lúc: 2025-08-30 08:03:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thôn trưởng thấy vệ sĩ ngừng tay, cũng căn dặn dân làng cất hung khí .

Tiếp đó, theo sự dẫn đường của vị thôn trưởng, nhóm Diêu Linh và Tú Phân trở chính giữa thôn làng.

Ở nhiều thôn quê hẻo lánh, lạc hậu, tục lệ dòng tộc vẫn còn ăn sâu bám rễ.

Vị thôn trưởng đôi khi chỉ quản lý cả một thôn làng, mà còn là quyền uy nhất trong thôn, là trưởng họ, thậm chí lời của ông còn sức nặng hơn cả pháp luật.

Với phận như , đương nhiên đãi ngộ của vị thôn trưởng trong làng sẽ hề tồi.

Nhà của thôn trưởng ở nơi trung tâm nhất của thôn Nhai Tử, nhà cửa của tất cả dân trong thôn đều xây dựng bao bọc xung quanh nhà ông . Chỉ cần kiến trúc cũng thể thấy quyền lực tối thượng của vị thôn trưởng ở thôn Nhai Tử .

Nhà cửa của đa dân chúng ở đây vẫn giữ nguyên dáng vẻ cũ kỹ, xuống cấp. Thỉnh thoảng một vài ngôi nhà sửa sang , nhưng cũng chỉ chát tạm thêm một lớp vữa xi măng bên ngoài, miễn cưỡng lắm mới mang dáng dấp nhà lầu.

Duy chỉ nhà của thôn trưởng, chỉ cao ngất ba tầng mà còn mấy dãy nhà liền kề, trông bề thế hơn hẳn.

Phía nhà là một sân rộng rãi, lúc kê mấy bộ bàn ghế tròn, trải khăn trải bàn bằng tấm vải ni-lông đỏ tươi.

Củi lửa trong gian bếp đang bùng cháy rực rỡ. Giữa làn khói bếp nghi ngút, từng bát cơm nóng hổi cùng thức ăn nóng sốt bưng từ trong bếp.

Bàn ăn bày biện đủ món mặn, món rau, nào thịt, nào cá. Thậm chí còn cả cá tươi, thứ vốn cực kỳ hiếm hoi ở chốn núi rừng .

"Toàn là đặc sản núi rừng thôi, chẳng thể nào sánh với cơm nước của quý vị thành phố , tiếp đãi sơ sài, mong các vị thứ ..." Thôn trưởng hề hề, với Diêu Linh và Tú Phân, chiều khiêm nhường.

Miệng , nhưng lúc đây, ngoài vị thôn trưởng thì tất cả những dân còn đều dán mắt mâm cơm bàn.

Thậm chí thèm đến chảy cả nước miếng, nuốt nước bọt ừng ực, tay cầm đũa cứ run rẩy, cố gắng hết sức để kiềm chế bản vồ vập xông ăn.

Thôn càng nhỏ thì luật lệ càng khắt khe, vị thôn trưởng chính là mệnh trời của tất cả dân làng. Chưa thấy ông động đũa, chẳng ai dám đưa tay gắp thức ăn .

"Thức ăn phong phú, xin đa tạ lòng hiếu khách của ông." Diêu Linh khẽ đáp.

"Ấy, , để quý vị chịu kinh hãi là của thôn Nhai Tử chúng , quý vị oán trách là may mắn lắm ." Thôn trưởng dứt lời, liền cầm đũa lên, lớn tiếng tuyên bố: "Bắt đầu ăn thôi."

Vừa dứt lời, ông đầu tiên cầm đũa gắp thức ăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-413-muc-dich-1.html.]

Sau khi vị thôn trưởng cầm đũa khai tiệc, tiếp đó là những trung niên, cao tuổi mới dám động đũa. Đợi những bắt đầu ăn, những trẻ tuổi mới dám đưa tay gắp thức ăn.

Cả sân đến gần ba mươi . Tuy nhiên, ngoài Diêu Linh, Tú Phân, Tiểu Phương và Thẩm Huệ Huệ thì vắng bóng phụ nữ.

Cứ như thể cả thôn Nhai Tử tạo nên từ những đàn ông, từng bóng dáng phụ nữ nào xuất hiện ở đây .

Giữa cái thôn làng chỉ đàn ông , Diêu Linh, Tú Phân cùng mấy phụ nữ khác bỗng hóa thành những phận lạc loài, khác biệt.

Trước khi lên núi họ ăn mì gói, đường đến thôn Nhai Tử xóc nảy đến rã rời. Tuy thể trạng của dẻo dai hơn Thẩm Huệ Huệ một chút, đến nỗi lả vì mệt mỏi, nhưng một hồi giày vò như thì cũng chẳng nuốt trôi miếng nào.

Họ chỉ cố gắng ăn tượng trưng vài miếng cơm, đó chẳng ai động đũa nữa.

Thôn trưởng thấy , một tiếng nhưng gì.

Sau bữa tối, thôn trưởng chậm rãi dậy, dẫn đến một dãy nhà riêng biệt.

Một dãy nhà tổng cộng tám phòng, đủ cho nhóm Diêu Linh ở .

Tài xế ở tầng một, bốn phụ nữ đều ở tầng hai, ngoài cửa phòng còn vệ sĩ canh gác cẩn mật.

Từ đầu đến cuối, Thẩm Huệ Huệ vẫn giả vờ ngất xỉu. Mãi cho đến khi thôn trưởng dẫn hết, xác định xung quanh an , cô mới từ từ mở mắt .

Thời điểm những năm chín mươi , dù kinh tế còn phần lạc hậu, nhưng lắm lúc cũng cái lợi thế riêng.

Ví dụ như lúc đây, chỉ cần xác định xung quanh ai lén thì cuộc chuyện của họ tuyệt đối an .

Không giống như đời , nào là máy ghi âm, nào là máy ảnh nhỏ giấu kín, chẳng dám lơ là cảnh giác chốn nào.

Thẩm Huệ Huệ thầm cảm thán trong lòng. Diêu Linh thấy cô tỉnh , lập tức vội vàng hỏi: "Trước khi Thẩm Huệ Huệ giả vờ ngất , hai thấy gì , chuyện gì liên quan đến Diêu Tinh ?"

Tú Phân bèn kể từng lời .

"Nói , khả năng lớn là Diêu Tinh đang thằng Mặt Rỗ giam giữ..." Diêu Linh : "Từ lúc thôn Nhai Tử, cháu từng thấy đàn ông nào khuôn mặt rỗ chằng chịt. Ngay cả lúc ăn cơm cũng xuất hiện. Thoạt , dân thôn Nhai Tử chỉ chừng ba mươi nóc nhà, nhưng qua lời của thôn trưởng để phán đoán, ít nhất còn giấu giếm ít đàn ông khác trong thôn..."

"Ông đang cố tình giăng bẫy để giữ chân chúng qua đêm."

Loading...