"Người  ??? Chẳng  lúc nãy vẫn còn ở trong phòng đó ?"
Dân trong thôn ngẩn ngơ,  cảnh tượng trong phòng     ngoài, đến hành lang  qua cửa sổ, lúc  mới hiểu .
Bốn bóng hình yêu kiều , hóa  chỉ là những chiếc áo khoác cũ  ghép !
Cửa sổ ở góc phòng  mở hé, khói dày đặc từ bên ngoài theo gió lùa . Luồng khí nóng lạnh giao thoa, tựa hồ một bàn tay vô hình khéo léo, tạo thành những luồng gió xoáy nhẹ trong phòng.
Ai đó  dụng tâm sắp đặt, dùng nến và quần áo cũ kỹ mà dựng nên những bóng hình mảnh mai, thoắt ẩn thoắt hiện.
Lại  , lợi dụng chút kiến thức gió máy thông thường, thổi  căn phòng luồng khí nhẹ, khiến những bóng hình  khẽ lay động, giống hệt như bốn  đang kề sát bên  ngủ say.
Nhìn từ bên ngoài, những bóng   trông vô cùng chân thật, mãi đến khi bọn chúng xông cửa  mới vỡ lẽ, tất cả đều chỉ là một cú lừa!
"Trúng kế , bọn chúng   ở đây, chạy mất !" Đám  trong thôn sực tỉnh, gầm lên.
Tiếng hét của bọn chúng nhanh chóng lan khắp  sân nhỏ. Nghe thấy , những kẻ khác đang lố nhố xếp hàng phía , chờ  "chung phần" liền ngớ  .
"Sao  chạy  chứ, chẳng  bọn đàn bà đó vẫn luôn ở trong đó ?"
" ! Bóng vẫn còn lồ lộ  mà!"
"Làm  bọn chúng  tối nay chúng  sẽ đến, mà  bỏ chạy  ?"
"Cả  sân  đều là  của chúng , chúng  vẫn canh chừng kỹ lưỡng, bọn chúng  gì  cơ hội mà thoát ."
"Vừa   ai thấy bốn ả đàn bà đó chạy  ngoài ?"
"Không !"
"Hay là lão thôn trưởng  hưởng thụ riêng,  chịu chia chác cho chúng ..."
"... Câm miệng!" Thôn trưởng mặt mày u ám, trừng mắt  chằm chằm  ngọn nến và những bộ quần áo cũ. Lão chống cây gậy tre  hông, hét lớn: "Đứa nào  tin thì tự   mà xem! Lẽ nào tao   thể ôm trọn cả bốn ả đàn bà   mặt các  ?"
Thấy thôn trưởng nổi trận lôi đình, đám dân làng phía  nhao nhao im bặt.
Thôn trưởng gằn giọng, : "Cả thôn Nhai Tử  đều là  của chúng . Dù bọn chúng  trốn thoát  nhất thời thì cũng  thể thoát khỏi lòng bàn tay của chúng  . Thông báo xuống , cả thôn  lùng sục tìm . Nhất định  tìm  mấy con đàn bà , tối nay bắt buộc   tay!"
"Mấy con đàn bà  giàu lắm, vặt xuống một lớp mỡ thôi cũng đủ cho cả thôn Nhai Tử chúng  ăn uống no say mấy năm . Đợi  con ,   bọn chúng chính là cây hái  tiền của thôn Nhai Tử , tuyệt đối  thể để chúng chạy thoát!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-417-quan-niem-thoi-dai-2.html.]
Đám dân làng nhao nhao đồng ý,   xuống tầng   vội vã  khỏi nhà. Kết quả  mới đặt chân xuống sân, bọn chúng   thấy một tiếng hét thảm thiết vang lên từ phía cổng thôn.
Ngay  đó, mấy  dân khác hớt hải chạy về, mặt cắt  còn giọt máu: "Không  ,   ... Đánh  ... Động thủ ... Dao..."
"Có chuyện gì mà hốt hoảng thế,  cho rõ ràng!" Thôn trưởng quát lớn.
Người dân đó chạy một mạch về đến nơi, lắp bắp : "Mấy thằng tài xế với ba thằng vệ sĩ   đến cổng thôn   tay . Bọn chúng rút thẳng con d.a.o dài thế  , đ.â.m   ghê tay!"
Sắc mặt thôn trưởng biến đổi hẳn: "Sao   con d.a.o dài như ? Các    phòng  gì ?"
"Có chứ, tất nhiên là  chứ,   đều cầm cuốc với xẻng mà!" Người dân đó tiếp lời: "Không  con d.a.o đó từ  , hình như là rút từ trong thắt lưng  thì ? Mềm oặt một cái  biến thành cứng ngắc , một nhát c.h.é.m tới, cuốc gãy đôi luôn... Còn  mấy   c.h.é.m  tay nữa..."
Lời  đứt quãng, rõ ràng   dọa sợ mất mật .
Thôn trưởng  ngờ trong tay đám    còn  loại vũ khí như , ngay cả cuốc cũng  thể c.h.é.m đứt. Điều    vượt  ngoài nhận thức của lão .
Họa vô đơn chí,  đợi  dân   xong, đúng lúc đó, một  dân khác ở bên cạnh  thét lên một tiếng kinh hãi.
"Có chuyện gì mà la lối om sòm thế,  giữ  mồm miệng thì lấy kim khâu  ngay!" Thôn trưởng mắng lớn.
Người dân  hét lên chỉ xuống đất, run rẩy : "Cái... hai thằng vệ sĩ bất tỉnh  ... chẳng  chúng   vứt chúng ở đây ,   biến mất ..."
Mọi  ngẩn , nhao nhao  xuống đất. Chỉ thấy chỗ mặt đất vốn   vệ sĩ ,   từ lúc nào  trống .
Lần  thôn trưởng cũng   dọa sợ đến tái mét: "Hai thằng vệ sĩ đó  ? Đi  mất ? Thuốc mê đó, các  chắc chắn  tiêm   chúng chứ?"
"Chắc chắn mà,   đều  thấy cả!"
"Vừa  mấy  cũng thấy  . Hai thằng đó ngất ,  còn đá mấy phát,  chúng  đột nhiên biến mất  chứ..."
Trong lúc   đều đang kinh ngạc và hoài nghi, một  dân trong thôn nhát gan,  kìm  yếu ớt thốt lên: "Chẳng lẽ chúng ... gặp ma ?"
"Có ma thật ?"
"Không thể nào..."
"Nếu  thì giải thích mấy chuyện  thế nào. Các  xem, bóng  lầu vẫn còn đó kìa."