"Đợi !" Thẩm Huệ Huệ bất ngờ ghì c.h.ặ.t t.a.y Diêu Linh.
Diêu Linh nghi hoặc ngẩng đầu  cô bé.
"Bảo các vệ sĩ tiến sát  gần chúng , nhưng  vội  tay." Thẩm Huệ Huệ dặn dò.
"Nếu  đánh úp bọn chúng, e rằng mấy vệ sĩ đó khó lòng địch  đám  đông như ." Diêu Linh lo lắng .
Vốn dĩ họ còn  chiếc xe riêng, nào ngờ dân trong thôn  điên tiết đến mức cho nổ tung cả xe.
Giữa tình thế   xe để hỗ trợ, mấy vệ sĩ mà xông  đám đông , dù sức chiến đấu  cao siêu đến mấy cũng khó tránh khỏi  thương.
"Còn một cách khác, để em thử xem ..." Thẩm Huệ Huệ thì thầm.
Cô bé  chằm chằm  đám  đang tiến đến, đầu óc nhanh chóng xoay chuyển như chong chóng.
Tình huống  thì còn  thể nghĩ  cách gì nữa?
Diêu Linh vắt óc cũng chẳng nghĩ   cách gì, nhưng Thẩm Huệ Huệ  từng dùng trí tuệ hơn  của  để chứng minh thực lực. Bởi , Diêu Linh  hề phản bác, chỉ cúi đầu  theo lời cô bé.
Tuy cô  cố gắng hạ giọng hết mức, nhưng bên phía các vệ sĩ vẫn đang  ồn ào. Diêu Linh đành   thật to mới mong các vệ sĩ  rõ lời  dặn dò.
Cô   dứt lời với vệ sĩ, đám dân làng ở phía  dường như  thấy động tĩnh gì đó, đang từ từ tiến sát .
Cùng lúc , thằng Mặt Rỗ trong căn nhà tre cũng đang dẫn  từ từ  .
Hai nhóm  đang hội tụ về giữa, e rằng  đầy nửa phút nữa là  thể phát hiện  vị trí của họ!
Mà  lúc , các vệ sĩ mới chỉ  từ cổng thôn chạy về phía bên .
Đừng  là ém quân mai phục xung quanh chờ lệnh, ngay cả khi  liều c.h.ế.t đánh một trận cũng  kịp nữa !
Những ánh đuốc dần tập trung  một chỗ, ngọn lửa cháy bập bùng, đổ bóng những tên dân làng xuống mặt đất, tạo thành những hình thù đáng sợ.
Từng đám bóng đen kịt túa , dày đặc như vô  những hình nhân gớm ghiếc đang ào ạt tiến  gần. Dường như chỉ giây lát nữa thôi, chúng sẽ lột da rút xương, nuốt chửng họ  bụng.
Tiểu Phương vốn nhút nhát nhất,  sợ đến cứng cả ,  thốt nổi nửa lời.
Tú Phân ôm chặt Diêu Tinh, còn Diêu Linh thì nắm chặt chiếc bộ đàm trong tay.
Ngay  khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc , Thẩm Huệ Huệ đột nhiên giật lấy chiếc bộ đàm từ tay Diêu Linh, chuyển sang chế độ kênh 8.
Đặt bộ đàm  môi,  sự che lấp của tiếng bước chân mỗi lúc một gần, Thẩm Huệ Huệ khẽ khàng  gì đó  trong.
"Dừng ! Có  thấy tiếng phụ nữ ?"
"Hình như !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-426-xoay-chuyen-tinh-the-1.html.]
"Ở gần đây? Hay là ở phía ?"
Gần như ngay khoảnh khắc Thẩm Huệ Huệ  dứt lời, những  dân xung quanh  nhận  điều bất thường. Tất cả đều khựng ,  phát  dù chỉ một tiếng động nhỏ.
Thực  giọng Thẩm Huệ Huệ  nhỏ,  lẫn trong tiếng bước chân hỗn loạn của đám dân làng, nếu ở một  cảnh khác thì chắc chắn sẽ chẳng ai chú ý đến âm thanh .
Thế nhưng trong thôn Nhai Tử , phụ nữ gần như  tuyệt chủng,  là một đám đàn ông già trẻ trai tráng lêu lổng.
Đối với đám đàn ông thôn Nhai Tử mà , giọng phụ nữ vốn cao hơn, ngọt ngào hơn, nay  càng đặc biệt. Gần như ngay khoảnh khắc bắt  âm thanh đó, họ  khẳng định chắc chắn đó là tiếng đàn bà đang !
Đám  ở phía  lập tức phấn khích tột độ. Họ xách nông cụ, gậy gộc trong tay, dừng bước  ghé tai lắng  thật kỹ, chuẩn  sẵn sàng. Một khi xác định  vị trí ẩn nấp của những  phụ nữ, họ sẽ lao  tấn công bất cứ lúc nào.
Giữa một  lặng c.h.ế.t chóc, Tiểu Phương ngây   đám dân làng đang chực chờ phía ,  tài nào hiểu nổi tại  Thẩm Huệ Huệ  mở miệng  chuyện  lúc mấu chốt như ,  lộ vị trí của họ.
Giây tiếp theo, một tiếng rè rè tĩnh điện kỳ lạ truyền đến từ phía xa.
Tiếng tĩnh điện  lớn, nhưng bởi vì những  dân xung quanh đều  dừng bước,  phát  chút động tĩnh nào, trong sự yên lặng cực độ đó, tiếng tĩnh điện  trở nên rõ ràng lạ thường.
Điều khiến   kinh ngạc hơn là  hai giây tiếng tĩnh điện kết thúc, một giọng nữ ngọt ngào truyền đến từ phía xa.
"Đi về phía cáp treo, bên đó  thể rời ... Đi về phía cáp treo..."
Không  giọng của ai khác, mà chính là giọng của Thẩm Huệ Huệ!
"Ở bên !!!"
"Ở phía cáp treo!!!"
"Bọn họ  dùng cáp treo để trốn thoát!"
"Nhanh nhanh nhanh, chặn bọn họ , tuyệt đối   để bọn họ chạy thoát!"
Đám   hét lớn một tiếng, chẳng thèm để ý đến bụi cỏ cao đến nửa   mặt nữa, cùng  xông thẳng về phía cáp treo.
Tất cả bọn họ đều   thấy, mỗi  đều  rõ mồn một bên tai,  giọng phụ nữ truyền đến từ hướng đó,  rằng   qua cáp treo để rời !
Chẳng trách tìm nửa ngày  thấy một bóng , hóa  tất cả đều trốn ở chỗ cáp treo  rừng táo!
Chỉ cần chặn  cáp treo,   bốn  phụ nữ  dù  mọc cánh cũng khó thoát!
Dân trong thôn hò hét vang trời, ùn ùn xông lên.
Thằng Mặt Rỗ  từ căn nhà tre  , tự nhiên cũng  thấy động tĩnh.
Mấy  đàn bà đáng lẽ  trốn trong nhà    mà  chuồn mất tăm, trong lòng Thằng Mặt Rỗ tức  ách.