Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Dì Trương cạn lời: "Đây là lúc để  mấy chuyện vớ vẩn đó ? Mấy  nhà quê các   mà cứng đầu,  hiểu lẽ   hả? Bây giờ  đây  chịu . Sao, biệt thự lộng lẫy  chịu  ở,  lẽ cô thật sự   về thôn xóm ?"
Vốn dĩ Tú Phân còn đang phân vân.
 thái độ của dì Trương  khiến Tú Phân   buồn lòng.
Từ khi  cửa, họ chạm  hoa, dì Trương  hoa  nhập khẩu từ nước ngoài.
Đạp lên phù điêu, dì Trương  phù điêu  đắt.
Trong ba , giọng dì Trương là lớn nhất, Tú Phân   nhỏ, càng  cần   đến Thẩm Huệ Huệ,  con bé sợ hãi thế nào !
Dì Trương   họ gây huyên náo cho chủ nhà.
Không  chạm,   , ngay cả  chuyện cũng  .
Đây   là nhà của họ, chỉ sợ  cung điện xưa cũng  nghiêm khắc bằng.
Mới  cửa  như , ngay cả một   công cũng dám lên mặt với họ, thì   mà sống cho  đây?
Nếu chỉ   Tú Phân thì bà  thể vì cái ăn cái mặc mà cắn răng chịu đựng, nhưng bên cạnh bà còn  Huệ Huệ bé bỏng. Bà  thể để Huệ Huệ ở cùng bà mà  chịu đựng kiếp sống còn thua kém  ăn kẻ ở chốn  ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-45-cung-ran-len-2.html.]
Đời bà  bạc,  khác  bà thế nào thì bà đều  thể nhắm mắt cho qua.
 Huệ Huệ trời sinh  thể ốm yếu, nhiều  đều cho rằng con bé  sống nổi,  mà con bé vẫn kiên cường mà sống sót đến giờ.
Ngay cả ông trời cũng  thể mang con bé . Con của bà  cố gắng sống như , đáng lẽ  là đứa trẻ  phúc phần nhất, dựa  cái gì   một  lạ  gặp chỉ mặt mắng xối xả như thế?
"  bà  chào đón chúng ,  hy vọng chúng  ở  đây..." Tú Phân : "Không  Huệ Huệ   phúc mà là Tú Phân    phúc,  xứng đáng ở trong cái biệt thự xa hoa ."
Tú Phân ,  đó cúi đầu bảo Thẩm Huệ Huệ: "Huệ Huệ,  sẽ  lời con. Chúng  rời khỏi đây, tìm một chốn khác để nương ."
Nói xong, Tú Phân nắm tay Thẩm Huệ Huệ   rời .
Dì Trương  ngờ Tú Phân  dứt khoát bỏ  như , đang toan đuổi theo kéo .  khi  thấy cánh cổng sắt khổng lồ, bà  đột nhiên nhớ  điều gì đó nên lập tức dừng bước,  khẩy  bóng lưng Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ.
Nghĩ kỹ , những năm qua  loại  nào mà bà   từng thấy chứ.
Nhất là cái hạng dân nhà quê , bà  hiểu rõ hơn ai hết.
 là "rừng thiêng nước độc sinh  kẻ ác", câu đó đang  đến loại  như Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ .
---