"Đầu giường cãi vã, cuối giường hòa thuận. Về nhà mà chuyện cho rõ ràng, sớm ngày hòa con nhé."
Tú Phân bịt miệng, chẳng thốt nổi lời nào.
Ngược , Tô Đào mỉm gật đầu với những xung quanh: "Cảm ơn các vị nhé, tấm lòng hôm nay của xin ghi nhớ cả. Đi thôi vợ!"
Dứt lời, Tô Đào kéo Tú Phân về phía cửa hàng của . Khi thấy hai sắp sửa rời êm xuôi, bỗng nhiên một giọng đàn ông trầm ấm vang lên.
"Anh đang gì , mau buông cô ngay!"
Giọng vọng từ phía tới. Toàn bộ sức lực của Tô Đào đều dồn việc khống chế Tú Phân, nào thời gian mà đầu .
Chẳng ngờ giải thích cả buổi trời mà vẫn còn kẻ ngu dốt điều, Tô Đào vốn mất kiên nhẫn, liền cố tình gằn giọng: "Tao về nhà vui vẻ với vợ tao, đứa nào khôn hồn thì cút ngay..."
Lời còn dứt, một nắm đ.ấ.m giáng thẳng đầu ông .
Tô Đào vốn say rượu, đầu óc vẫn còn đang lâng lâng, giờ một cú đ.ấ.m như trời giáng đầu thì ông lập tức choáng váng, theo phản xạ mà buông lỏng tay .
Tú Phân vẫn đang ngừng giãy giụa, cuối cùng cũng tìm cơ hội thoát . Khi rõ tay cứu là ai, cô lập tức chạy về phía đó, theo bản năng nấp lưng ông.
Vốn dĩ Tô Đào say khướt, giờ đánh đầu nên ông chỉ cảm thấy mắt tối sầm . Rõ ràng mắt vẫn mở mà ông chẳng thấy gì cả, chỉ những đốm sáng vàng lóe lên.
Mươi mười mấy giây , ông lắc lắc đầu, mới miễn cưỡng hồi phục thị lực.
Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, Tú Phân, ông khống chế, sớm vùng thoát .
Người đàn bà tưởng nắm chắc trong tay vuột mất, bao nhiêu công sức giày vò từ nãy đến giờ đều trở thành công cốc. Tô Đào ôm cái đầu đau buốt ngẩng lên quanh, xem thử tên khốn nào to gan lớn mật dám tay đánh ông ?
Ông lớn từng , sống gần hết nửa đời , ngay cả bố đẻ cũng từng đánh ông một cái. Hôm nay kẻ dám động thổ đầu Thái Tuế, đúng là chán sống !
Ánh mắt của Tô Đào nhanh chóng dừng ở một đàn ông vóc dáng cao lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-455-anh-hung-cuu-my-nhan-1.html.]
Người đàn ông vóc dáng cao lớn, vận một chiếc áo khoác gió màu đen kiểu cũ thời. Ông ngược sáng, rõ mặt nhưng thể đoán là còn trẻ nữa, chắc cũng trạc tuổi Tô Đào.
Còn Tú Phân, nãy còn đang trong vòng tay ông , giờ đang nấp lưng đàn ông đó, vẻ mặt như thể coi ông là cọng rơm cứu mạng .
Tô Đào khẩy một tiếng, nắm chặt nắm đ.ấ.m vung mạnh lên.
Tuy nhà họ Tô giàu hơn thường, nhưng nếu ngược dòng truy cứu mấy đời thì cũng chỉ xuất từ tầng lớp bần nông.
Thời điểm Tô Đào đời chẳng mấy , đúng lúc quê nhà gặp nạn đói. Đừng đến chuyện mặc vàng đeo bạc, ngay cả lương thực cũng tranh giành mà ăn, suýt chút nữa thì c.h.ế.t đói ở quê.
Để giành giật một miếng ăn, ông ít đánh lộn ẩu đả với khác.
Giờ đây tuổi cao, ông còn sức lực mà "đua xe tán gái" ngoài đường như đám thanh niên, nhưng để vẻ đây với đám cùng lứa thì vẫn chẳng thành vấn đề.
Thấy nắm đ.ấ.m của sắp sửa giáng thẳng mặt , Tô Đào chờ đợi răng của kẻ đó đánh rụng, nhất là phun mấy ngụm m.á.u thì càng hả hê. Dù cũng là đàn ông tay , cho dù ông đánh tàn phế, lát nữa giải đến đồn công an thì ông cũng cách để thoát .
Nào ngờ ngay đó, nắm đ.ấ.m của ông vung những đánh hụt, mà bụng còn truyền đến một cơn đau dữ dội, quặn thắt.
Tô Đào đau đớn kêu ré lên, cả co quắp như con tôm luộc. Ông ôm bụng lùi mấy bước, suýt chút nữa thì đổ vật xuống đất.
Bả vai Tú Phân ném trúng vẫn còn nhức nhối, thoáng chốc đầu và bụng đàn ông giáng cho một cú trời giáng.
Tô Đào đau đớn ngẩng đầu, chỉ thấy đàn ông vẫn nguyên tại chỗ, thở hề gấp gáp. Dáng vẻ đó giống đánh xong, mà như mới khởi động qua một lượt.
Tô Đào lập tức nhận võ nghệ cao cường, bản đụng tay gớm ghê !
Vừa ông cố tình kéo Tú Phân thu hút ít qua đường vây xem, lúc thậm chí hai đàn ông còn động thủ. Bởi những vây quanh ban đầu những bỏ , mà ngay cả những đường bên ngoài, khi phát hiện ở đây chuyện xôn xao cũng đều nghển cổ, tò mò về phía .
Tô Đào những xung quanh ngày một đông, mặt mày trở nên khó coi.
Không chỉ vì đánh nhục nhã, mà còn vì khu chung cư là loại nhà tái định cư tồi tàn, mà coi là một trong những khu chung cư cao cấp ở Kinh Đô. Cửa hàng của Tô Đào ở gần đây, vài ba quen mặt ông trong những qua đường đang tụ tập .