Ve vãn phụ nữ thất bại thì thôi ,  còn  đánh.  là mất hết thể diện. Chuyện  mà truyền  ngoài thì chỉ tổ  trò  cho thiên hạ.
Đánh cũng  , mà cũng  thể nào lủi thủi bỏ  một cách thảm hại. Thấy Tú Phân vẫn còn nấp  lưng  đàn ông ,   còn  vẻ đoan trang giữ , bây giờ  co rúm , bộ dạng đáng thương, cầu xin sự che chở, lửa giận trong lòng Tô Đào bốc lên ngùn ngụt.
Nghĩ đến những lời  dối mà   bịa , Tô Đào đảo mắt một vòng,  đó hừ lạnh một tiếng, chỉ  Tú Phân mắng: "Hay lắm, thảo nào vì chút chuyện nhỏ  mà đòi ly hôn, còn xách hành lý bỏ nhà , thì  là mày   nhân tình ở bên ngoài!"
Giọng ông   lớn. Lời  dứt, xung quanh lập tức xôn xao, ánh mắt của   tức thì đổ dồn về phía  đàn ông  và Tú Phân.
"Ông, ông  càn.     quen  ông, càng   là vợ của ông. Ông  năng lung tung!" Tú Phân tức đến mức   run rẩy, lập tức hét lớn.
"Nếu cô   là vợ , tại    tìm  khác mà  tìm cô? Hơn nữa  còn trùng hợp như , hai vợ chồng chúng   chuẩn  về nhà thì  đàn ông   xuất hiện. Nói    là kẻ ngoại tình với cô thì chẳng ai tin!" Tô Đào  ,  thấy  ít   tin lời  mà chỉ trỏ về phía Tú Phân.
Ông  hài lòng  lạnh  khẽ lùi , định nhân lúc hỗn loạn mà rời .
Người tụ tập xung quanh ngày một đông. Tuy nơi  là cổng khu chung cư nhưng cũng  coi là khu phố sầm uất. Nhiều  tụ tập  một chỗ như , lát nữa cảnh sát đến thì chắc chắn sẽ  điều tra nguyên nhân sự việc.
Dù  ông  cũng   là chồng của Tú Phân, lừa gạt mấy  qua đường một cách qua loa như  thì  , chứ  thể nào  dối  mặt cơ quan chức năng .
Thời buổi  luật pháp bảo vệ phụ nữ cũng khá nghiêm ngặt. Với mối quan hệ của nhà ông , lỡ như  vạch trần, nếu  ồn ào đến tai cảnh sát thì còn  thể dàn xếp  chút ít, chứ thật sự mà đến đồn cảnh sát thì cũng  chắc  là chuyện   gì.
Nghĩ , Tô Đào  luôn miệng  những lời bẩn thỉu vu khống Tú Phân và  đàn ông ,  lặng lẽ lùi , từ từ thoát  phía  đám đông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-456-anh-hung-cuu-my-nhan-2.html.]
 lúc ông  nhắm trúng thời cơ chuẩn  rời ,  đàn ông vẫn im lặng nãy giờ đột nhiên lên tiếng: "Quả thực  đang theo đuổi quý cô đây, nhưng   là mối quan hệ mập mờ như lời ông vu cáo."
Tô Đào   , trong lòng lập tức vui như mở cờ.
Tú Phân vẫn luôn thanh minh, tự chứng minh sự trong sạch của  thì ông  còn khó mà tấn công, chỉ  thể kích động quần chúng, dùng dư luận để trói buộc họ. Bây giờ  đàn ông   thừa nhận   quan hệ với Tú Phân, chẳng  là tự dâng điểm yếu cho ông  .
Tô Đào lập tức hét lớn một tiếng: "Tên dâm tặc  thừa nhận ,  chính là tên trai bao chuyên  quyến rũ vợ  khác! Tên trai bao đánh  giữa đường. Các cô chú  chị, mau   đòi  công bằng cho  với!"
Nói xong, Tô Đào lập tức lùi , định nhân cơ hội  mà rời .
Nào ngờ   , ông   thấy một toán cảnh sát mặc đồng phục đang   lưng , tạo thành một vòng vây chặn đường ông .
Cửa hàng của Tô Đào ở gần đây, nên đương nhiên ông   từng qua  với các cảnh sát trong khu vực . Vì ngại kỷ luật nên  tiện biếu xén quà cáp lớn, nhưng dù  đây cũng là một xã hội trọng tình nghĩa, ngày thường  quen với  vài ,   nếu thật sự gặp chuyện thì đương nhiên  thể thông cảm cho  phần nào.
Ông   quen mặt với hầu hết cảnh sát trong khu vực ,  thể khẳng định chắc chắn rằng mấy  cảnh sát đang vây chặn ông   mắt  chỉ lạ mặt, mà bộ đồng phục họ mặc cũng khác với cảnh sát dân sự bình thường ở đồn cảnh sát. Họ  chỉ trông tinh nhuệ và  tố chất hơn, mà rõ ràng chức vụ cũng cao hơn một bậc.
"Bí thư, ngài   chứ?" Tuy đang chặn đường Tô Đào, nhưng viên cảnh sát  đầu    Tô Đào mà lướt qua ông ,  về phía   lo lắng hỏi.
"Không , chỉ là   gây rối giữa đường, cưỡng ép phụ nữ,  còn luôn miệng  những lời bẩn thỉu, vu oan giá họa." Thịnh Vân Tế thản nhiên đáp.
"Có  bọn chúng  đoán   hành tung ngài  đặt chân tới Kinh Đô hôm nay, nên cố tình vu khống, vu cáo để..." Vị cảnh sát phụ trách  với giọng đầy cảnh giác, ánh mắt găm chặt  Tô Đào.
Cách đây một thời gian   tin đồn về chuyện ông Thịnh Vân Tế  điều động về trung ương từ tỉnh Đông, gây  chấn động lớn trong giới quan trường. Quan mới nhậm chức,   nhiều phe cánh  thị uy, dằn mặt ông, e rằng quãng đường ông Thịnh Vân Tế  từ tỉnh Đông về Kinh Đô  lẽ  mấy bình yên.