Tô Đào còn đang ngơ ngác Thịnh Vân Tế và Tú Phân, nhưng toán cảnh sát bên cạnh ông thì hề lơ là, lập tức xông lên khống chế Tô Đào ngay tức khắc.
Tô Đào bẻ quặt hai tay lưng, đau đến xoắn ruột gan, khiến ông la làng la lói thảm thiết.
Người tay là Thịnh Vân Tế, cùng với hàng tá bà con cô bác đang vây xem, ông áp giải đồn cảnh sát với tội danh buôn bán phụ nữ. Dù cho ông chỉ là một kẻ tầm thường trong nhà họ Tô, chứ đừng là con trai của vị thị trưởng Kinh Đô chăng nữa, e rằng cũng khó lòng bảo vệ!
Chuyện hôm nay, nếu cẩn thận thì thể sẽ lên mặt báo, thành tin tức giật gân. Đến lúc đó còn là vấn đề mất mặt mất mặt nữa, mà là vấn đề sẽ bóc lịch bao nhiêu năm!
Ngay lập tức, Tô Đào dù say sưa đến mấy cũng giật tỉnh cả rượu.
"Hiểu lầm, hiểu lầm, tất cả đều là hiểu lầm!" Tô Đào rên rỉ thảm thiết, lớn tiếng kêu oan: "Quả thật là chồng của Tú Phân, nhưng giữa chúng hôn ước định mà! Xin các giải thích !!!"
Nghe Tô Đào gọi đích danh Tú Phân, Thịnh Vân Tế khẽ liếc mắt, sang Tú Phân đang bên cạnh.
Tú Phân cũng ngờ Tô Đào tên của .
Vốn tưởng là một tên đàn ông lố bịch chuyên giở trò đồi bại với phụ nữ một cách ngẫu nhiên, ngờ ông thật sự quen bà?
" quen ông , từng gặp ông bao giờ." Tú Phân với Thịnh Vân Tế.
Thịnh Vân Tế khẽ gật đầu. Thấy Tô Đào vẫn còn đang giãy giụa la hét, Thịnh Vân Tế lập tức liếc viên cảnh sát trưởng.
Có thể vững ở Kinh Đô, đương nhiên viên cảnh sát cũng là tinh ý, lập tức hiểu ý mà quát lớn mặt Tô Đào một tiếng: "Trước mặt chúng mà còn dám thành thật, vu oan giá họa, ăn hồ đồ, ý định hủy hoại danh dự khác hả? Mau bịt miệng cho !"
Nói xong, một nhóm lập tức bịt miệng Tô Đào, trực tiếp lôi ông lên xe cảnh sát.
Cùng với tiếng xe cảnh sát khởi động rời , những dân xung quanh thấy kẻ cảnh sát bắt giữ, sự việc cuối cùng cũng một kết thúc viên mãn thì lượt giải tán, lòng thầm mừng rỡ trở về nhà.
Thịnh Vân Tế đưa Tú Phân , theo dòng cùng rời khỏi hiện trường. Hai dọc theo con đường trong khu tập thể một đoạn.
Đang lúc Tú Phân kịp kiềm lòng cất tiếng hỏi, khi qua một khúc quanh, một chiếc xe cảnh sát quen thuộc xuất hiện mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-458-hon-nhan-thuong-mai-1.html.]
Thì chiếc xe cảnh sát tưởng chừng rời lúc nãy, nay tắt đèn tắt máy, đỗ khuất ở ven đường, như chờ sẵn.
Thấy Thịnh Vân Tế và Tú Phân đến, viên cảnh sát trưởng nhanh nhẹn bước tới, cung kính mời hai đến bên xe, đích mở cửa.
Trong xe, Tô Đào trói chặt cứng, ngoài cái miệng đang mấp máy thì thể nhúc nhích.
Thấy Thịnh Vân Tế và Tú Phân tới, Tô Đào rít lên một tiếng, định bụng kêu khổ. Nào ngờ mới cất tiếng nửa chừng, viên cảnh sát quát lớn, khiến Tô Đào lập tức ngậm miệng, dám than thêm lời nào.
Đối với dân thường, cảnh sát là đầy tớ của nhân dân, bảo vệ công lý và lẽ . thực chất, họ là cơ quan thi hành pháp luật mang tính cưỡng chế, chỉ sự quyết đoán và uy lực mới đủ sức trấn áp loại tội phạm.
"Thành thật chút , hỏi gì thì đó, nếu đừng trách chúng khách khí!" Viên cảnh sát quát.
Tô Đào sợ hãi gật đầu, trong lòng hối hận đến độ ruột gan thắt .
Có trời mới mấy phút qua ông chịu đựng những gì.
Lúc tay chân ông đều còng ngược , đau nhức rã rời. Thế mà mấy cảnh sát chẳng mảy may động lòng, dù ông mở miệng van xin thế nào chăng nữa.
Sau khi dạy dỗ một trận, Tô Đào nào còn vẻ oai vệ như , lúc chỉ quỳ xuống mà lóc van xin tha mạng.
"Làm phiền ." Thịnh Vân Tế với viên cảnh sát.
"Đâu , , đây là việc chúng nên . Bận rộn cả buổi , đều mệt cả, em việc riêng một chút, ngài cứ thong thả hỏi chuyện." Nói xong, viên cảnh sát ngẩng đầu xung quanh khẽ vẫy tay.
Những xung quanh lập tức ý lùi , nhường gian cho ba Thịnh Vân Tế, Tô Đào và Tú Phân.
Thịnh Vân Tế Tô Đào, : "Nói , ông là ai, tại quen Tú Phân."
So với viên cảnh sát hung dữ, Thịnh Vân Tế mặt mày bình thản, giọng cao thấp, giống như một thầy giáo nho nhã. chỉ cần mắt ông, ai dám coi thường đàn ông vẻ ngoài lịch sự .
Trải qua bao năm thăng trầm chốn quan trường, thể leo lên vị trí như ngày hôm nay thì một ai là đơn giản.