Anh   ý một căn tứ hợp viện, đang tham quan thì giữa chừng  Tô Tâm Liên kéo tới đây,  là  nhà  chuyện, cần họ về nhà một chuyến. Hoắc Thừa Hiên  mất hứng, trong lòng  phần bực bội. Chẳng qua nể tình Tô Tâm Liên,   đành cố nén cơn khó chịu xuống.
Tô Tâm Liên  tài nào ngờ , đang yên đang lành   tin Tô Đào  tống giam.
Là con gái cả trong nhà, con gái ruột của Tô Đào. Cha   là  thế nào, Tô Tâm Liên tường tận hơn ai hết.
Dẫu đôi khi cô  chê bai cha    chí tiến thủ,  bằng  khác về năng lực và sự cầu tiến, nhưng điều an ủi duy nhất là dù hai  họ  tài cán gì, ít  cũng  giới hạn nhất định. Về cơ bản, họ chỉ luẩn quẩn trong các mối quan hệ quen ,  đến nỗi gây  chuyện tày đình  ô danh dòng họ.
Ấy  mà cô  mới về nước mấy ngày, Tô Đào    tù?
Với tầm ảnh hưởng của cả nhà họ Tô lẫn họ Bạch, nếu chuyện  lớn thì chắc chắn Tô Đào   bảo lãnh  ngoài . Thế mà bây giờ ông    giam giữ mấy ngày trời trong im lặng, đến mức Bạch Cầm  đích  đến thăm nom. Vậy chỉ  thể kết luận rằng ông   gây  phiền phức lớn, chẳng  chuyện vặt vãnh  xước móng tay .
Nhớ  nội dung cuộc  chuyện cuối cùng với Tô Đào, Tô Tâm Liên  khỏi nảy sinh hoài nghi trong lòng. Chẳng lẽ  gây  án mạng  ... Chẳng lẽ Tô Đào   tay sát hại Tú Phân ư?
Vì , cho dù nhận  sự bất mãn trong lòng Hoắc Thừa Hiên, Tô Tâm Liên vẫn đành cố kéo Hoắc Thừa Hiên tới đây.
Cửa  mở , mùi hôi thối nồng nặc xộc thẳng  mũi. Nguyên do của mùi ẩm mốc, khó chịu   ai khác, chính là Tô Đào.
Chứng kiến Tô Đào thảm hại đến thế, cả Tô Tâm Liên lẫn Hoắc Thừa Hiên đều  khỏi giật .
Bạch Cầm nhận  nét mặt biến đổi thoáng qua của bọn họ, trong lòng mừng thầm. Bà  vội lau khóe mắt, tiến đến kéo Tô Tâm Liên và Hoắc Thừa Hiên : "Tâm Liên, Thừa Hiên, hai con đến . Chuyện   cả nhà họ Bạch lẫn họ Tô đều đành bó tay, chỉ còn  trông cậy  hai con   lo liệu, cứu cha con  thôi!"
Tô Tâm Liên thấy Tô Đào vận bộ quần áo cũ nhàu nát, xem  từ lúc  giam  đây vẫn   . Cô  thận trọng quan sát một lượt,  thấy vết m.á.u  dấu vết khả nghi nào  quần áo, bèn  nén  mà hỏi: "Mẹ, cha  phạm  chuyện gì... Sao   nông nỗi ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-464-bi-tong-vao-tu-2.html.]
Bạch Cầm  thế, trừng mắt  Hoắc Thừa Hiên mà : "Chẳng còn chuyện gì nữa. Ông  là  thế nào,  ngoài  rõ thì lẽ nào hai con    ? Hút ít thuốc, uống chút rượu thì ông  vẫn thường .  nếu  đến chuyện vi phạm pháp luật, phạm tội thì tuyệt đối  thể nào! Chắc chắn là  kẻ   thấy gia đình chúng  yên , cố tình hãm hại mới nên nông nỗi ..."
"Hãm hại?" Tô Tâm Liên khẽ nhếch mày, mơ hồ cảm thấy hướng  của sự việc  lẽ  chệch so với dự tính của cô .
Bạch Cầm lập tức  sang  với Tô Đào: "Ông  , kể cho bọn trẻ   xảy  chuyện gì."
Tô Đào đợi cả buổi, cuối cùng cũng đợi  cơ hội . Trong lòng sớm  chuẩn  sẵn nên ông  lập tức  lóc om sòm, kể  câu chuyện   cải biên và tô vẽ thêm cho sinh động cho Tô Tâm Liên và Hoắc Thừa Hiên .
Ông  bóp méo việc  chủ động  tìm Tú Phân thành chuyện   dạo gần cửa hàng thì  Tú Phân đeo bám. Biến mâu thuẫn giữa  và Thịnh Vân Tế thành mối thù cá nhân  khi Thịnh Vân Tế    phận thật của ông . Còn việc  công an bắt ,  càng do Thịnh Vân Tế cố tình nhắm  gia đình họ mà lạm dụng chức quyền.
Lời Tô Đào  dứt,  đợi Tô Tâm Liên và Hoắc Thừa Hiên  gì,  đầu tiên  phắt dậy  là Bạch Cầm.
"Ông  cái gì, cái con đàn bà nhà quê   tằng tịu với Thịnh Vân Tế ư?" Nghe xong, Bạch Cầm  kinh ngạc  tức giận.
Về điểm , quan điểm của bà  và Tô Đào  giống  một cách đáng kinh ngạc.
Dẫu Tú Phân đúng là con gái ruột của nhà họ Bạch, nhưng môi trường trưởng thành từ thuở nhỏ  định đoạt cả cuộc đời bà.
Là những  lớn lên ở thành phố từ nhỏ như Bạch Cầm và Tô Đào, trong thâm tâm họ vô cùng coi thường Tú Phân. Trong thế giới quan của họ, nông dân thì cứ nên cắm mặt  đồng ruộng cả đời, mãi mãi  lụng phục vụ cho đám  giàu  như bọn họ. Cả đời nông dân chỉ đáng sống trong cảnh dơ dáy, lam lũ.
Huống hồ một  đàn bà nhà quê  từng sinh nở,  qua một đời chồng như Tú Phân. Bà   thể trụ   ở Kinh Đô  là trời phù hộ ,    thể  đàn ông nào để mắt tới bà, mà  đàn ông   còn là Thịnh Vân Tế chứ?