Từ Em Gái Nữ Phụ Độc Ác Đến Thiên Kim Đoàn Sủng - Chương 473: Trùng Phùng (1)

Cập nhật lúc: 2025-08-30 23:38:46
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Huệ Huệ liếc Lăng Gia Thạch, thấy ánh mắt chân thành mong đợi của , hề vương chút khinh mạn nào, tạo nên sự đối lập rõ nét với những xung quanh. Lại món là do bố của Lăng Gia Thạch phát minh , cô đành tạm nén sự khó chịu trong lòng, gắp một miếng thức ăn nếm thử.

Trong tình huống , sơn hào hải vị dù tươi ngon đến mấy thì cô cũng khó lòng nếm mùi vị gì. Nể tình Lăng Gia Thạch, Thẩm Huệ Huệ miễn cưỡng gật đầu: "Ngon lắm."

Lăng Gia Thạch khẽ một tiếng, nét mặt giãn .

Tiểu Trần lập tức xen : "Món là món nổi tiếng do Lăng đích sáng tạo, là đặt ở thời nay thôi, chứ nếu lùi về mấy trăm năm , chắc chắn nó liệt hàng ngự thiện bậc nhất. Món là bí truyền của nhà họ Lăng, chỉ kế nghiệp mới tư cách thụ học, do đích Lăng thiếu gia bếp chế biến đấy ạ."

Thẩm Huệ Huệ thấy giọng Tiểu Trần là thấy phiền. giọng cứ văng vẳng bên tai, Thẩm Huệ Huệ vẫn lọt .

Thì Lăng Gia Thạch rời sớm là để đích đến đây trổ tài xuống bếp. Thẩm Huệ Huệ vốn ưa bếp núc, nên thừa việc nấu nướng chẳng hề dễ dàng.

Cô và Lăng Gia Thạch chỉ là bạn bè bình thường. Đối phương dày công chuẩn đến thế, Thẩm Huệ Huệ cũng cố tình mất khí trang trọng, đành nhẫn nhịn, gạt bỏ phiền muộn sang một bên.

"Còn món nữa, em cũng thử xem..." Lăng Gia Thạch .

Thẩm Huệ Huệ gật đầu, miễn cưỡng gắp thêm hai miếng. Tuy cô tỏ thái độ bất mãn, nhưng bảo cô vui vẻ chiều theo những quy củ rườm rà thì cũng thật khó bề.

Thế nên khi ăn hai miếng, dù Lăng Gia Thạch khuyên thế nào thì cô cũng chịu ăn nữa.

Thấy Thẩm Huệ Huệ chán ăn, Lăng Gia Thạch chút tiếc nuối bèn bảo dọn hết các món.

Nhận thấy Thẩm Huệ Huệ nóng lòng rời , Lăng Gia Thạch tức khắc dậy đưa tiễn cô.

Nếu là bình thường thì chắc chắn Thẩm Huệ Huệ sẽ từ chối. Từ đây về trường cũng xa, cô tự về là . mục đích chính cô đến đây hôm nay là chuyện cho rõ ràng với Lăng Gia Thạch.

Vừa bước chân khỏi ngưỡng cửa nhà hàng, Thẩm Huệ Huệ còn chần chừ, vội vàng cắt ngang dòng suy nghĩ của Lăng Gia Thạch: "Lăng Gia Thạch, chúng là bạn bè, ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-473-trung-phung-1.html.]

Lăng Gia Thạch vội vàng gật đầu: "Đương nhiên ."

"Bạn bè, khi gặp cơn khó khăn, lẽ nào đưa tay giúp đỡ ?" Thẩm Huệ Huệ .

Lăng Gia Thạch tưởng Thẩm Huệ Huệ gặp khó khăn gì: "Em gặp chuyện ư? Có thiếu tiền , thể cho em vay!"

Lăng Gia Thạch dứt lời, Tiểu Trần cạnh đó, nét mặt thoáng hiện vẻ đồng tình.

Thẩm Huệ Huệ để ý thấy chi tiết , nhưng chỉ như thấy mà tiếp tục : "Nếu như khi giúp , hy vọng báo đáp ? Ví dụ như bỏ một khoản tiền lớn để mời một bữa thật linh đình, mua tặng những món quà đắt giá chẳng hạn."

Lăng Gia Thạch lắc đầu: "Đương nhiên là cần , em thiếu bao nhiêu tiền, lát nữa sẽ ngân hàng rút cho."

Thẩm Huệ Huệ Lăng Gia Thạch : " thiếu tiền, cũng cần chuyển tiền cho . Chúng quen cũng chỉ bởi lẽ khi lạc đường, tình cờ chỉ lối, đưa tới nơi cần đến. Đối với , những việc đó chỉ là tiện tay giúp đỡ mà thôi, cần tìm cách báo đáp một cách khoa trương đến ."

Lăng Gia Thạch ngẩn , bấy giờ mới vỡ lẽ những điều Thẩm Huệ Huệ giãi bày.

"Giữa bạn bè thì giúp đỡ là lẽ đương nhiên, cần tặng quà cho , mời ăn cơm, thậm chí còn mời cả lớp cả khối ăn nữa... với khác chúng chỉ là bạn bè bình thường thì họ đều tin. Người tường tận câu chuyện khi tưởng cứu mạng chừng." Thẩm Huệ Huệ : "Thực tình chỉ những việc bé mọn, mà cách báo đáp của quá đỗi trang trọng."

"Không báo đáp, thực càng ..." Lăng Gia Thạch lẩm bẩm trong miệng, nhưng khi bắt gặp nụ lịch sự mà đầy xa cách của Thẩm Huệ Huệ, những lời chất chứa trong lòng nghẹn ứ, tài nào thốt .

Cuối cùng đành : "Vậy , còn thể mời em ăn cơm ?"

Mọi tâm tư của Lăng Gia Thạch lúc dường như đều hiện rõ mồn một gương mặt. Sự thất vọng của rõ ràng, khi hỏi câu thì trong mắt cũng tràn đầy mong đợi.

Nếu là bình thường, chắc chắn Thẩm Huệ Huệ sẽ từ chối. Chỉ là ăn một bữa cơm thôi mà, dù ngày nào cô cũng ăn cơm, ăn với ai cũng .

trải qua chuyện lúc nãy, Thẩm Huệ Huệ thực sự thể trái lòng đồng ý. Bữa cơm thịnh soạn quả thực món nào cũng thuộc hàng cao lương mỹ vị, nhưng một khi kèm theo những quy củ xưa cũ khó lòng nuốt trôi, thì dẫu sơn hào hải vị cũng chẳng còn lấy một chút hương vị gì.

trong nhà hàng gần một tiếng đồng hồ, thì bàn đầy ắp những cao lương mỹ vị xa hoa, nhưng thực tế mỗi món Thẩm Huệ Huệ đều chẳng ăn mấy miếng. Nói ngoa, bây giờ bụng cô vẫn còn đói. Lát nữa về trường, lẽ cô còn nhà ăn thêm một suất nữa cho no bụng...

Loading...