Sau khi đưa Thẩm Huệ Huệ  trong, cô Ngọc liền bước đến bên cạnh Lăng Mai, ghé sát tai bà  thì thầm vài câu  cung kính  dạt sang một bên chờ lệnh.
Cảnh tượng  mắt , Thẩm Huệ Huệ  kiểu gì cũng thấy chướng mắt,  hề quen thuộc chút nào.
Rõ ràng những  của nhà họ Lăng đây đang sinh sống giữa thời hiện đại, vận trang phục hiện đại, thế nhưng từ cử chỉ đến lời , hành động của họ  giống hệt những con  của thời xa xưa.
Hơn nữa, cái phong thái     vẻ thanh lịch cổ điển như nhà họ Diêu, mà trái , nó tràn ngập mùi hủ bại của một giai cấp phong kiến đang mục ruỗng,   lạc lõng đến mức khó chấp nhận giữa xã hội hiện đại ngày nay.
Thẩm Huệ Huệ  mới nghĩ , ngay  đó   Lăng Mai cất giọng lạnh lùng: "Gặp bề   hành lễ,  chào hỏi,  cô dạy cô quy củ như  ?"
Chào hỏi, hành lễ ư?
Nếu nhà họ Lăng lịch sự mời Thẩm Huệ Huệ đến, đương nhiên cô sẽ chủ động chào hỏi khi gặp phụ  của bạn học.
 nhà họ Lăng  mời cô đến ư?
Rõ ràng là lừa cô đến đây thì đúng hơn.
Thẩm Huệ Huệ  châm chọc mỉa mai  là  giáo dưỡng lắm ,    thể ngọt ngào chủ động chào hỏi  chứ.
Còn  đến hành lễ...
Thông thường thì chỉ  gật đầu. Ở những dịp trang trọng hơn một chút thì con cháu sẽ đưa tay  bắt tay  lớn, nếu  lớn hiền từ sẽ vỗ vai con cháu  nọ.
 với cái điệu bộ  của nhà họ Lăng... Cái gọi là hành lễ, đừng  là bắt   quỳ xuống dập đầu nhé...
Trong lòng Thẩm Huệ Huệ đang thầm rủa lên tận trời, nhưng ngoài mặt vẫn  để lộ chút cảm xúc nào.
Cô chỉ nhẹ nhàng ôn hòa đáp: "Mẹ chỉ dạy  rằng,  đối xử với   lễ thì  cũng đối xử   lễ. Gia đình  tuy  đông đúc, nhưng ai nấy đều   ghi tên  sổ. Những bậc bề  còn sống, dù   sơ, ít nhiều  cũng từng gặp qua. Chỉ  những    khuất là   từng diện kiến. Không  vị đây là..."
Vẻ mặt Lăng Mai sầm , lập tức trở nên tái mét.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-492-than-phan-hen-mon-1.html.]
Thẩm Huệ Huệ   là  ý gì, là đang trù ẻo bà  c.h.ế.t ?
Thời buổi , đất nước đang trong giai đoạn cải cách mở cửa, trăm công nghìn việc chờ khôi phục. Những ai vẫn còn giữ lối cũ xưa đều  coi là đồ cổ hủ. Mà càng cổ hủ thì  càng kiêng kỵ một  thứ.
Tuy lời   của Thẩm Huệ Huệ   là lời chửi bới, nhưng theo Lăng Mai thấy thì nó còn độc địa hơn chửi rủa gấp trăm ngàn !
"Hỗn xược!" Cô Ngọc  bên cạnh lập tức quát lớn: "Vị  là  của Lăng Gia Thạch thiếu gia, Lăng Mai phu nhân đó. Người thường  gặp phu nhân một  còn khó hơn lên trời. Cô may mắn  bước chân  nhà họ Lăng,  diện kiến dung nhan ngọc ngà của phu nhân là phúc đức ba đời, là chuyện may mắn   ơn cả đời. Cô   trân trọng cơ hội  thì thôi,  còn dám ăn  hàm hồ  mặt phu nhân ?"
Trong lúc cô Ngọc quát mắng gay gắt, những  hầu nhà họ Lăng xung quanh cũng đồng loạt  chằm chằm  Thẩm Huệ Huệ.
Thẩm Huệ Huệ  giữa đại sảnh, phía  là Lăng Mai  phía  một cách cao ngạo, hai bên và phía  đều là  nhà họ Lăng.
Ánh mắt con  tuy vô hình, nhưng một khi dồn cả  một chỗ  như  sức nặng, bao quanh Thẩm Huệ Huệ từng tầng từng lớp, đè nén đến mức  thể khiến cô gần như  thể thở nổi.
Hôm nay nếu đổi  là một nữ sinh viên đại học bình thường, chắc chắn  đó sẽ  khí thế  dọa cho khiếp vía.
May mà Thẩm Huệ Huệ  từng trải qua đủ loại tình huống. Dù ánh mắt của đám    hung dữ đến , Thẩm Huệ Huệ cũng chỉ  như  thấy,  hề tỏ  chút sợ hãi nào.
Lăng Mai  ở  cao,  rõ từng chi tiết nhỏ  gương mặt Thẩm Huệ Huệ. Theo Thẩm Huệ Huệ, việc  vô cùng thất lễ, song trong mắt Lăng Mai, đó  là sự nể nang cực lớn dành cho cô .
Kẻ tầm thường   trộm cấu trúc bên trong phủ   còn   tư cách, huống chi là  đặt chân  nhà, tận mắt diện kiến   đầu gia tộc như Lăng Mai.
Nếu Thẩm Huệ Huệ tự tìm đến cửa, cả đời  cửa lớn nhà họ Lăng cũng sẽ  mở  vì cô.
Hôm nay sở dĩ phá lệ   là vì bà  thương con trai Lăng Gia Thạch, bất cứ thứ gì Lăng Gia Thạch để tâm, Lăng Mai đều  đích  nhúng tay  giải quyết.
Không ngờ Thẩm Huệ Huệ   đằng chân lân đằng đầu, may mắn   nhà họ Lăng một  mà còn ăn  khó  như , thái độ cũng vô cùng thất lễ.
Quả nhiên là con bé nhà quê thô lỗ từ trong xó núi chui . Nếu Thẩm Huệ Huệ    điều,  thì bà  cũng  cần  khách sáo nữa!
Nghĩ , Lăng Mai đổi một tư thế khác.
Cô  hầu ở bên cạnh hiểu ý, lập tức dâng lên một chén  nóng.