Lăng Mai trừng mắt  Thẩm Huệ Huệ. Dường như đây là  đầu tiên bà  gặp  hạng   mở miệng  đòi tiền như , lập tức  sự trơ trẽn của Thẩm Huệ Huệ  cho kinh ngạc.
Thẩm Huệ Huệ khẽ nhếch mày: "Sao, chẳng lẽ bà hối hận ,  định cho nữa ư?"
"Tất nhiên là  ."
Trước mặt đông đảo  như , Lăng Mai tự nhiên  thể nuốt lời. Hơn nữa, việc Thẩm Huệ Huệ há miệng đòi tiền càng chứng tỏ cô  tiếp cận Lăng Gia Thạch với ý đồ bất chính, chút tiền  Lăng Mai vẫn    thể chi trả.
Lăng Mai lộ rõ vẻ mặt cau  như  lời của cô  cho ghê tởm: "Nghe  cha cô thấy cô  học tốn kém tiền bạc của gia đình, khiến cô suýt thì  bỏ dở cấp ba. Sau , Lăng gia sẽ lo liệu  bộ học phí cho cô. Đợi cô  nghiệp đại học,  còn  thể tặng cô một vài món quà, để cô áo gấm về làng, vẻ vang  về cái thôn nhỏ hẻo lánh của cô."
Tốt nhất là cả đời  cứ ở  cái chốn thôn quê hẻo lánh đó, đừng bao giờ bén mảng  ngoài nữa!
Lăng Mai  dứt lời,   Thẩm Huệ Huệ hừ một tiếng khinh thường: " cứ ngỡ Lăng gia là danh môn vọng tộc, ai dè  keo kiệt bủn xỉn đến ."
Sắc mặt Lăng Mai lập tức biến đổi: "Ý cô là gì, chê  tiền  ít ư?"
Thẩm Huệ Huệ : "Lăng Gia Thạch học cùng trường với , ắt hẳn bà cũng  rõ về học phí . Nhà nước  trợ cấp cho các trường đại học, xét đến việc nhiều sinh viên   cảnh khó khăn, học phí nhà trường thu của chúng  chẳng hề đắt đỏ, một năm  tới hai trăm tệ."
Vào thập niên chín mươi, thu nhập hằng tháng của đa phần  bình thường chỉ vỏn vẹn vài chục tệ, học phí tự nhiên cũng  thể nào đắt đỏ . Đặc biệt Thẩm Huệ Huệ  học ở một trường đại học hàng đầu, cả nhà nước lẫn nhà trường đều  dựa  việc thu học phí để kiếm lời, mà chỉ thu một  chi phí cơ bản.
Một năm  hai học kỳ, trung bình mỗi học kỳ  tới một trăm tệ, đây mới chỉ là mức thu áp dụng đối với sinh viên bình thường. Nếu gia đình   cảnh khó khăn, nhà trường  chỉ  thể miễn học phí mà còn cung cấp các loại học bổng dựa  thành tích học tập, cùng với cơ hội tìm việc  thêm trong dịp hè để kiếm thêm thu nhập.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-494-keo-kiet-bun-xin-1.html.]
Thẩm Huệ Huệ bẻ ngón tay tính toán rành rọt với Lăng Mai: "Năm nay  học năm nhất, còn  học thêm ba năm nữa, tính   tới sáu trăm tệ. Nói cách khác, bà định dùng vỏn vẹn sáu trăm tệ để mua đứt tình nghĩa bạn học của  với con trai bà ư?"
"Lăng Gia Thạch   sự đồng ý của   mời   trong trường dùng kẹo bánh, nước giải khát, tổng cộng  tiêu tốn hơn ngàn tệ, hiện tại phần lớn  tiền   thanh toán xong. Vì    danh sách những   mời nên khoản nợ của vài  vẫn   trả đủ. Có thể phiền cô Ngọc tự  tới tìm  mà đòi món nợ ,  cứ tính áng chừng  tiền còn   cỡ sáu trăm tệ ."
"Lăng Gia Thạch mời khách,   trả phần lớn  tiền,  tiền còn thiếu , chi bằng bà lấy sáu trăm tệ của   mà bù  cho đủ. Cứ qua  như thế , danh thơm thì bà và Lăng Gia Thạch gom hết về  cả. Cuối cùng hóa   bỏ  mấy ngàn tệ mà chẳng  tiếng  gì, trái  còn  mang tiếng là kẻ hám lợi, đào mỏ  ?"
Lăng Mai nào ngờ Thẩm Huệ Huệ  mặt dày đến mức ,  còn tính toán chi li từng đồng từng cắc với bà  như , chẳng khác gì bới lông tìm vết.
Mỗi năm trường học thu của sinh viên  đầy hai trăm tệ học phí, nhưng vì tình hình đặc biệt của Lăng Gia Thạch nên nhà họ Lăng  chi thêm khoản tiền lớn.
Chưa kể đến những món ưu đãi lặt vặt như thường xuyên khoản đãi nhân viên nhà trường,  chiết khấu cho  . Chỉ riêng  tiền nhà họ Lăng nộp cho trường thì một năm  lên đến cả ngàn tệ .
Dù  thì việc ăn uống, chi tiêu của Lăng Gia Thạch đều khác với  khác, đều  là hạng  nhất, độc nhất vô nhị. Số tiền  nhà họ Lăng đều chi trả  dễ dàng, nhà trường cũng vui vẻ đón nhận.
Lăng Mai cứ ngỡ rằng chi phí ăn học của Lăng Gia Thạch là như , nào  học phí của một sinh viên bình thường  rẻ đến mức đáng kinh ngạc.
Ban đầu bà  nghĩ học dăm ba năm trời, cho Thẩm Huệ Huệ gần chục ngàn tệ   là con  nhỏ nhoi, ai dè   đầy sáu trăm tệ? Số tiền  thực sự quá ít, nếu để chuyện  truyền  ngoài, e rằng nhà họ Lăng sẽ mất hết thể diện.
Lăng Mai đang định phân bua, ai ngờ Thẩm Huệ Huệ   cho bà  một lời phân trần,  vội cắt ngang: "Xem  e rằng trong mắt bà, tình bạn bè của Lăng Gia Thạch chỉ đáng giá vỏn vẹn sáu trăm tệ mà thôi. Thôi ,  tiền   tự trả ,  cần bà  bận lòng thêm nữa. Bà   tránh xa Lăng Gia Thạch,  vặn  cũng  chủ ý đó,  thể thẳng thừng mà đồng ý với bà. Thế bây giờ, bà  thể cho   tự do ?"
Cuộc  chuyện hôm nay  những  đạt  kết quả mong đợi của Lăng Mai, mà  còn  Thẩm Huệ Huệ biến thành một câu chuyện  về sáu trăm tệ. Nếu cứ thả cô về thế ,   cô sẽ rêu rao chuyện nhà họ Lăng   nữa.