Ngay lúc đó, a   tinh mắt phát hiện một mảnh vải rách dính m.á.u đang vướng  bức tường bên ngoài.
"Cô  hẳn  cố sống cố c.h.ế.t lách  ngoài,  thương khi trèo qua cửa sổ. Chắc chắn cô   thể chạy xa , mau bắt cô  !"
Mấy  còn   , vội vàng xúm .
Mảnh vải rách là  mới  xé toạc, m.á.u vẫn còn đỏ tươi, đúng là m.á.u  mới chảy.
Thẩm Huệ Huệ gầy hơn  thường  ít, nếu cố gắng chen lách thì  chừng thật sự  thể trốn thoát qua cửa sổ.
"Dù  thoát  khỏi gian phòng vệ sinh , cũng đừng hòng trốn thoát khỏi Lăng phủ . Chủ mẫu  dặn dò, cô  sắp   phủ   cho thiếu gia. Vốn nghĩ dù  cũng là sinh viên đại học, nên từ từ khuyên bảo. Giờ cô   ương bướng đến mức  thì đừng trách chúng   nể mặt!" A  cầm đầu ,  đó  lệnh cho những  còn : "Mau  tìm xung quanh, bắt cô  về! Dù   trói, cũng  lôi cô  đến sân , cho cô  nếm mùi quy củ chốn phủ  !"
"Vâng." Mấy a  đáp lời xong, lập tức rời khỏi nhà vệ sinh  tìm kiếm khắp nơi.
Bọn họ  lớn lên ở Lăng phủ  từ nhỏ, quá quen thuộc với địa hình nơi đây, chuyên chọn những xó xỉnh, ngóc ngách để tìm kiếm tung tích của Thẩm Huệ Huệ.
Đợi đến khi  cuối cùng rời khỏi gian phòng vệ sinh, Thẩm Huệ Huệ đang treo   xà nhà mới thở phào nhẹ nhõm, cẩn thận trèo xuống khỏi mái.
Cửa sổ quá nhỏ  thể lọt qua, ngoài cửa   mấy a  canh gác khiến cô  chạy đằng trời cũng  thoát . Trong lúc  còn đường nào khác, Thẩm Huệ Huệ đành  dùng đến biện pháp cực kỳ mạo hiểm .
Cô cố ý phá hoại cửa sổ, ngụy tạo hiện trường trốn thoát qua đó, nhưng thực chất  ẩn   mái nhà, dùng màn kịch "điêu hổ ly sơn" để đánh lừa đối phương.
Cũng may Lăng phủ đều là kiến trúc cổ, mái nhà vệ sinh  cũng   là trần nhà thông thường, mà là mái nhà hình tam giác  xà ngang.
Sau khi trèo lên, Thẩm Huệ Huệ thu   trốn trong bóng tối, cố gắng hết sức giảm thiểu sự tồn tại của , nhờ  mới   bọn a  phát hiện.
Còn về mảnh vải rách dính m.á.u  thì   cô cố ý tự    thương để , mà là lúc đạp bung cửa sổ  vô ý  ván gỗ  xước bắp chân. Thôi thì cứ để  thêm chút dấu vết, cốt để tăng thêm phần tin cậy.
Lợi ích là  khi bọn a   thấy m.á.u tươi, lập tức tin rằng cô  cố sức chui  ngoài.
Tin  là vết thương ở chân sẽ ảnh hưởng đến việc di chuyển của cô.
Vốn dĩ   ăn gì  đói  chết,  khi trèo lên xà nhà thì thể lực của Thẩm Huệ Huệ  gần như cạn kiệt, bây giờ chân   thương.  là họa vô đơn chí.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-502-ke-hoach-thoat-nguy-2.html.]
Lần  Thẩm Huệ Huệ  thương là lúc còn ở huyện Ninh Bình. Ngay cả   khi đến thôn Nhai Tử đầy rẫy hiểm nguy, cô cũng  hề xây xước gì.
Không ngờ    thương  là ở Lăng phủ tại Kinh Đô.
Dinh thự  trông  vẻ bề thế, xa hoa là thế,  mà cũng chẳng   hơn thôn Nhai Tử âm u, lạc hậu là bao...
Nhân lúc bọn a  tản   tìm , Thẩm Huệ Huệ đẩy cửa nhà vệ sinh, cẩn thận  ngược , định tìm cơ hội rời khỏi từ cổng chính.
 lúc , một bóng  từ một lối  bên cạnh bước . Thẩm Huệ Huệ vội vàng nép   bụi cỏ để ẩn .
Người đó bước  hai bước, khi   ngang qua bụi cỏ thì đột nhiên dừng , khẽ nhíu mày: "Có mùi máu... Ai ở đó?"
Bụi cỏ  vạch mạnh ,  đó  kỹ, khi thấy là Thẩm Huệ Huệ thì nhất thời sững sờ: "Huệ Huệ?"
Thẩm Huệ Huệ cũng giật : "Lăng Gia Thạch,     mặt ở đây?"
Lời  thốt , Thẩm Huệ Huệ chợt nhận  đây là Lăng phủ, Lăng Gia Thạch chính là chủ nhân nơi , việc   xuất hiện ở đây nào  gì lạ.
Chỉ là liệu      lý do cô xuất hiện ở nơi  ?
Nếu   ,   sẽ dang tay giúp cô thoát khỏi tai ương,  là tiếp tục giam giữ cô  đây?
Lăng Gia Thạch  để ý đến ánh mắt  phần cảnh giác của Thẩm Huệ Huệ, ánh mắt   lập tức dán chặt  vết thương ở chân cô.
Là hậu duệ của một ngự trù, Lăng Gia Thạch  thừa hưởng thiên phú hơn  từ tổ tiên. Vị giác và khứu giác của   đều nhạy bén hơn hẳn  thường, dù cách một quãng xa cũng  thể ngửi rõ mùi m.á.u tanh.
Lúc , thấy vết thương của Thẩm Huệ Huệ m.á.u cứ rỉ   ngớt, Lăng Gia Thạch vội vàng bước tới, lo lắng hỏi: "Chân em    ,  m.á.u  chảy nhiều đến thế,  cần  đưa em  khám bác sĩ ?"
Bác sĩ?
Bác sĩ thì  ở bệnh viện chứ, nếu Lăng Gia Thạch đưa cô đến bệnh viện thì cô  thể nhân cơ hội mà thoát khỏi Lăng phủ!