Chẳng  gia đình nào  dạy dỗ con cháu đến mức , lúc nào cũng mang theo d.a.o nhọn bên , thẳng tay phế  gân cốt của  . Đây liệu   là hành vi của những  con nhà gia giáo?
Cái phong cách tàn nhẫn như , ngược  càng giống thói hành xử của bọn đầu đường xó chợ.
Nghĩ kỹ , nếu  đàn ông   lai lịch  tầm thường, với xuất  như Thẩm Huệ Huệ thì chắc chắn cô  sớm bám víu lấy . Làm  cô còn yên tâm học hành ở trường, tìm  cách để quyến rũ Lăng Gia Thạch?
Khi  chắc chắn rằng  đàn ông    là nhân vật mà nhà họ Lăng  thể động , Lăng Mai cứ như trút bỏ  một gánh nặng ngàn cân trong lòng.
Nhìn vẻ mặt méo mó của  , Lăng Gia Thạch sợ đến mức vội vàng nắm lấy tay Lăng Mai: "Mẹ, Huệ Huệ   ý đó . Chắc cô  chỉ hoảng loạn quá mà thôi,  đừng nặng lời với con bé."
Nhìn gương mặt hoảng sợ của con trai,   vết sẹo  cổ nó, Lăng Mai khẽ : "Yên tâm ,   con thích nó, sẽ chẳng  gì nó ."
"Vậy  định  tìm đám  đột nhập  gây sự ? Bọn họ   cô Ngọc  thương, thật đáng ghét.  con luôn cảm thấy bọn họ  giống những  mà chúng  vẫn thường giao thiệp,  nguy hiểm..."
Lăng Mai gật đầu: "Những   thường  chuyện phạm pháp, tác quái gây rối  thành quen . Không cần nhà họ Lăng  mặt, công an tự khắc sẽ  tay xử lý chúng."
Lăng Gia Thạch khó hiểu  Lăng Mai: "Vậy ..."
Là con trai của Lăng Mai,   lập tức hiểu rằng Lăng Mai đang  hành động, nhưng  chắc đối tượng Lăng Mai nhắm đến là ai nên vẫn  khỏi thấp thỏm.
Nhìn vẻ mặt căng thẳng của Lăng Gia Thạch,  nó quan tâm nhất là Thẩm Huệ Huệ, Lăng Mai tức đến nỗi mặt gần như biến dạng.   mặt con trai, Lăng Mai cố ghìm nén cơn thịnh nộ, khẽ  với Lăng Gia Thạch: "Thẩm Huệ Huệ vẫn còn là học sinh,  liên quan quá mật thiết với loại  hiểm ác  thì rốt cuộc cũng chẳng  ho gì. Mẹ định báo việc  cho nhà họ Bạch, để họ tự xử lý."
Nghe , Lăng Gia Thạch thấy  cũng gật đầu đồng tình, cho là hợp lẽ.
Sau khi dỗ dành Lăng Gia Thạch xong xuôi, Lăng Mai xoay  rời .
Vừa mới bước  khỏi hiên nhà, nét mặt bà  liền trở nên lạnh tanh, u ám đến rợn : "Đi, đến nhà họ Bạch."
Vết thương  cổ Lăng Gia Thạch, đôi tay  phế của cô Ngọc, sự sỉ nhục mà Lăng phủ  gánh chịu hôm nay và cả những quá khứ   chôn vùi từ lâu...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-510-tinh-so-voi-nha-ho-bach-3.html.]
Món nợ , bà   tính toán rõ ràng với nhà họ Bạch!
Bà  sẽ   tay với Thẩm Huệ Huệ.  bà   thể đảm bảo  khi gánh chịu cơn thịnh nộ của nhà họ Lăng, nhà họ Bạch nhất định sẽ  buông tha cho con bé Thẩm Huệ Huệ và cái gã đàn ông  !...
Trong khi nhà họ Lăng tan tác  khác gì  trải qua một trận bão lớn, thì  khí trong nhà họ Bạch lúc  cũng chẳng sáng sủa hơn là mấy.
Một tiếng "xoảng" vang lên, chiếc chén  đắt tiền vỡ nát thành từng mảnh.
Dường như Bạch Khải Trí  ở ghế chủ vị vẫn  nguôi cơn tức giận,  cầm lấy chiếc nắp chén còn , hùng hổ ném thẳng  đầu Tô Chí Vũ: "Bạch Khải Trí tao   đứa cháu ngoại vô dụng như mày!"
Bạch Cầm giật nảy , vội vàng kéo Tô Chí Vũ tránh : "Bố,  chuyện gì  thể  chuyện đàng hoàng  , cần gì  động tay động chân đánh nó ngay  mặt bao  thế ?"
"Đánh thằng bé? Tao  chỉ  đánh cho nó một trận, mà còn  g.i.ế.c quách nó  cho rảnh nợ,  nhất là gạch tên nó khỏi gia phả nhà họ Bạch. Nhà họ Bạch chúng    thứ con cháu bại hoại như !" Bạch Khải Trí gầm lên.
Xưa nay Bạch Khải Trí vốn sâu sắc khó đoán, hiếm khi nào giận dữ đến thế.
Bạch Cầm khiếp sợ  dáng vẻ giận dữ của Bạch Khải Trí, cúi đầu  Tô Chí Vũ một cái: "Con  gì mà khiến ông ngoại tức giận đến thế???"
Chồng thì chẳng  gì, đứa con gái mà bà  vẫn luôn đặt hết kỳ vọng cũng chẳng khá hơn, dạo  Bạch Cầm sống   mấy ngày an nhàn, chỉ đành trốn   thẩm mỹ viện để dưỡng nhan, tìm chút bình tâm.
Ai ngờ chỉ mới rời nhà một dạo,  nữa nhận  tin tức từ nhà thì  là lệnh triệu tập hỏa tốc của Bạch Khải Trí.
Vốn tưởng Bạch Khải Trí  chuyện   với bà . Thế nhưng  khi trở về đến nhà họ Bạch, Bạch Cầm mới phát hiện Bạch Khải Trí  chỉ gọi cả nhà bà  trở về, mà ngay cả Bạch Kỳ và Bạch Thư cũng đều  tề tựu đông đủ.
Tuy  nhà họ Bạch đều định cư ở Kinh Đô, nhưng trừ những ngày đặc biệt, hoặc lễ Tết thì ngày thường  hiếm lắm mới  dịp quây quần đông đủ đến thế .
Trong lòng Bạch Cầm chợt dâng lên một dự cảm chẳng lành. Bà   chuẩn  sẵn tâm lý đón nhận, nhưng quả thật, cơn giận của Bạch Khải Trí vượt xa  dự liệu của bà .
Ngay cả  khi chuyện bà  là tiểu thư giả  bại lộ, Bạch Khải Trí cũng  từng tức giận đến độ .