"Dấu hiệu của cục cảnh vệ, họ là của cục cảnh vệ trung ương!" Bạch Khải Trí vội vàng thốt lên: "Chúng đánh nhầm !"
Cục cảnh vệ?
Lăng Mai là gia chủ của một dòng họ danh giá, dĩ nhiên thừa hiểu cục cảnh vệ mang ý nghĩa gì.
Sắc mặt Lăng Mai lập tức trắng bệch, bà liền vội vàng lệnh dừng tay, đó đầu trừng mắt Bạch Khải Trí : "Địa điểm là ông dẫn đến, kẻ động thủ cũng là do ông sai khiến. Giờ đây, hai bên đều động thủ , ông bảo với rằng họ là của cục cảnh vệ ? Bạch Khải Trí, ông cho rằng nhà họ Lăng dễ bắt nạt, cố tình gài bẫy đúng ?"
Bạch Khải Trí quả thực nỗi khổ tâm thể bày tỏ thành lời: "Nơi chính là lầu nhà Tú Phân, vì của cục cảnh vệ mặt ở đây."
"Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ là những kẻ mà nhà họ Bạch các ông nuôi dưỡng bên ngoài, ông dám hề những chuyện ???" Lăng Mai quát lên như hổ: "Lẽ nào hai con họ dụ dỗ cả nhà họ Bạch lẫn Lý Quốc Kiệt vẫn thỏa mãn, vẫn còn mối quan hệ mờ ám nào khác nữa ..."
Lăng Mai kịp dứt lời, cửa chính của tòa nhà đối diện chợt mở , một bóng chậm rãi bước từ bên trong: "Mối quan hệ mờ ám nào, thật sự thử xem ."
Người nhà họ Lăng và nhà họ Bạch đều đồng loạt ngoảnh đầu . Ngay khoảnh khắc rõ vị khách đến, sắc mặt mỗi đều lập tức tái mét.
"Thịnh, Thịnh Vân Tế???"
"Sao Thịnh Vân Tế ở đây???"
Nếu là năm ngoái, chắc thể nhận Thịnh Vân Tế ngay lập tức như .
Nhà họ Thịnh mối giao hảo với nhà họ Bạch, nhà họ Lăng, mấy chục năm qua vẫn thỉnh thoảng chút qua . Thịnh Vân Tế chuyển công tác đến Tỉnh Đông từ sớm, những năm qua ông vẫn luôn miệt mài gây dựng sự nghiệp tại Tỉnh Đông.
Từ một thanh niên mới chập chững bước sự nghiệp trở thành một đàn ông trung niên với vẻ chín chắn, từng trải như hiện tại, Thịnh Vân Tế rời khỏi Kinh Đô mấy chục năm .
từ khi ông điều động về trung ương từ Tỉnh Đông, ghi nhớ cái tên Thịnh Vân Tế cũng là điều khó.
Người mới xuất hiện tin tức, thoáng chốc xuất hiện ngay mắt họ. Chỉ nghĩ đến việc đám mà động thủ là vệ sĩ cận của Thịnh Vân Tế, cả Bạch Khải Trí và Lăng Mai đều khỏi cảm thấy da đầu tê dại.
Tiếp đó, một cảnh tượng còn kinh ngạc hơn nữa hiện .
Một phụ nữ yểu điệu bước sát theo Thịnh Vân Tế, cùng ông xuống lầu. Vì là cầu thang bộ, nên khi bà bước xuống, Thịnh Vân Tế còn ân cần , nắm lấy bàn tay bà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-520-chac-chan-la-minh-dang-mo-3.html.]
Giữa thanh thiên bạch nhật, cử chỉ mật đến độ , e rằng mối quan hệ của hai họ chẳng hề bình thường chút nào.
Lăng Mai chăm chú gương mặt phụ nữ , bà giống hệt Kỷ Thư Hoa khi bước tuổi trung niên. Chẳng lẽ đang nắm tay Bí thư Thịnh Vân Tế chính là Tú Phân, của Thẩm Huệ Huệ?
Cái tình nhân mà Bạch Khải Trí bao bọc bấy lâu, dính líu đến Lý Quốc Kiệt, giờ đây đường hoàng sánh bước bên Thịnh Vân Tế ư?
Lăng Mai liếc sang Bạch Khải Trí đang kề bên, hạ giọng, chỉ đủ hai thấy: "Bạch gia chủ chẳng lẽ lời nào ?"
Bạch Khải Trí ngẩn Tú Phân và Bí thư Thịnh, mãi một lúc lâu vẫn lấy bình tĩnh.
Ông gì đây?
Thậm chí sự kinh ngạc của nhà họ Bạch còn lớn hơn cả Lăng Mai!
Lăng Mai vẫn luôn quả quyết Thẩm Huệ Huệ là con gái riêng của Bạch Khải Trí, và ngay từ đầu bà cho rằng Tú Phân là một phụ nữ hề đơn giản, với những thủ đoạn cao siêu.
Thế nhưng, chỉ nhà họ Bạch mới thực sự hiểu rõ, Tú Phân vốn dĩ là một đàn bà nông thôn chính hiệu, cuộc đời cơ cực từ tấm bé, còn bất hạnh lấy một tên chồng đam mê cờ bạc.
Chính bởi nhà chồng của Tú Phân quá đỗi tệ bạc, họ mới đành giữ Bạch Cầm.
Thẩm Huệ Huệ dần bộc lộ tài năng của , khiến nhà họ Bạch cũng dần công nhận thực lực của cô. Ai nấy đều tin rằng cuộc đời của Thẩm Huệ Huệ về sẽ ngày càng xán lạn, nhưng hề ai coi trọng Tú Phân. Mọi đều chỉ nghĩ rằng bà thật may mắn khi sinh một cô con gái thông minh, tài giỏi, và cuộc sống của bà cũng sẽ nhờ con gái mà ngày càng khởi sắc.
Chẳng ai ngờ , Tú Phân âm thầm nên một đại sự.
Thịnh Vân Tế độc mấy chục năm trời, ngay cả những trong gia tộc họ Diêu còn chẳng lọt mắt xanh của ông, đến giờ vẫn chịu thành gia lập thất. Vậy mà bỗng dưng, ông lòng Tú Phân ?
Từ một vợ của kẻ nghiện cờ b.ạ.c nơi thôn dã, trở thành phu nhân của vị quan chức quyền uy bậc nhất tại Kinh Đô...
Bạch Cầm thẫn thờ lẩm bẩm: "Đừng là đang mơ... Chắc chắn là đang mơ giữa ban ngày..."
Cuộc ẩu đả đang diễn tại hiện trường ngừng bặt. Người nhà họ Bạch trân trân Thịnh Vân Tế và Tú Phân, vì quá đỗi kinh ngạc mà mãi một hồi lâu vẫn thốt nên lời. Không gian xung quanh chìm một sự tĩnh lặng đến rợn .
Lăng Mai chờ đợi một hồi lâu mà vẫn thấy nhà họ Bạch chút phản ứng gì, trong lòng bà thầm oán hận.