Ánh nắng ban trưa chiếu qua song cửa sổ, rọi xuống mi mắt  đàn ông. Sau khi phát hiện  bà ,  đàn ông bèn ngẩng đầu lên, khẽ mỉm  với bà .
Đó là nụ  dịu dàng nhất mà Lăng Mai từng thấy trong đời.
Ngay khoảnh khắc định mệnh đó, bà   thề rằng  nhất định     đàn ông .
Cho dù  đàn ông ...   vị hôn thê.
Vị hôn thê của Hoắc Tiệp là một cô giáo, tính tình hiền lành, nhân hậu. Sau khi    cảnh của Lăng Mai,  đó  những  coi thường bà , ngược  còn  đồng cảm, xót xa.
Họ dự định sẽ ở  Hoa Quốc vài tháng. Vì lòng thương , vị hôn thê của Hoắc Tiệp  chủ động đề nghị cho Lăng Mai ở cùng họ. Khi giải quyết công việc hàng ngày thì vị hôn thê cũng dẫn theo Lăng Mai  cùng, bà   thể học hỏi  bao nhiêu từ đó thì tùy thuộc  khả năng của bản .
Lăng Mai  cơ hội quan trọng nhất trong cuộc đời   đến, bà  dốc hết sức lực để học tập chăm chỉ,  bỏ lỡ một chút nào.
Vợ chồng Hoắc Tiệp đều nhận thấy sự nỗ lực của bà , ngày một thêm phần ưu ái và tán thưởng. Thế nhưng họ  ngờ, ẩn sâu  vẻ ngoài chăm chỉ, cần mẫn của Lăng Mai là ngọn lửa tham vọng cuộn trào, dần dần thôn tính tình bạn thắm thiết giữa ba .
Vài tháng , vợ chồng Hoắc Tiệp  tất nhiệm vụ, chuẩn  khăn gói rời khỏi Hoa Quốc.
Lúc , Lăng Mai    chiếm  lòng tin của họ. Bởi , một tuần  khi họ rời , Lăng Mai dụng tâm tìm cớ, khéo léo điều vị hôn thê của Hoắc Tiệp  nơi khác, còn  thì xách theo đôi chai rượu ngoại, nhẹ nhàng bước  căn phòng của Hoắc Tiệp...
Một tuần  đó, vợ chồng Hoắc Tiệp chính thức rời khỏi Hoa Quốc.
Ba tháng , vợ chồng Hoắc Tiệp cử hành hôn lễ nơi đất khách. Vào lúc nhận  thiệp mời, Lăng Mai cũng nhận  tin báo từ bác sĩ rằng   mang thai.
Mười tháng , Lăng Mai sinh  Lăng Gia Thạch, và bắt đầu dốc sức xây dựng cơ đồ, phát triển sự nghiệp riêng của .
Chuyện giữa bà  và Hoắc Tiệp,   ,   .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-525-tuyet-doi-khong-the-nao-1.html.]
Người  chuyện thì  kiêng dè nhà họ Hoắc đôi ba phần. Người   thì lầm tưởng tổ tiên nhà họ Lăng thật sự hiển hách đến nhường , nên cũng tự động dọn đường cho bà  thăng tiến.
Những năm gần đây, Lăng Mai  lợi dụng mối quan hệ  để  ít  giở trò, dùng thủ đoạn toan tính. Dù  thì Lăng Gia Thạch cũng là cốt nhục ruột thịt của Hoắc Tiệp. Bất kể Hoắc Tiệp    , ông  mãi mãi  là chỗ dựa vững chắc cho nhà họ Lăng!
Huống hồ, Thẩm Huệ Huệ và gã đàn ông  rõ lai lịch   phạm  tội danh hình sự ở Lăng phủ. Trong vụ việc , nhà họ Lăng  về lẽ , bà    chẳng  gì  sợ hãi!
Nghĩ đến đây, Lăng Mai cố gắng hít thở sâu, ép  trấn tĩnh trở ,  đó nhếch khóe môi, gượng gạo nở một nụ : "Hóa  là  hiểu lầm, nào ngờ chuyện hôm nay  chỉ liên quan đến nhà họ Bạch, nhà họ Thịnh, mà  còn liên đới đến cả nhà họ Kỷ danh tiếng..."
Nghe , Kỷ Thư Hoa và những  khác đồng loạt xoay đầu  Lăng Mai.
Mấy  càng trao đổi càng thấy tâm đầu ý hợp, nhưng họ cũng  bây giờ   là lúc thích hợp để trò chuyện tâm tình.
Hôm nay xảy  chuyện như , tuy nhà họ Bạch hành xử đáng ghét nhưng   là kẻ cầm đầu,  sự rắc rối đều khởi phát từ một tay Lăng Mai mà thôi.
"Tuy ngày thường các gia tộc chúng  ít khi giao thiệp, nhưng Kinh Đô  tuy rộng lớn là  nhưng cũng chỉ  bấy nhiêu gương mặt  quen,   đều sống cùng một thành phố thì ít nhiều gì cũng  chút quan hệ họ hàng  thích. Nếu sớm  như , cho dù    nuốt ấm ức đến tận mây xanh cũng nhất định sẽ cam tâm chịu đựng..." Lăng Mai   khẽ cúi đầu, lộ rõ vẻ cam chịu, nhẫn nhục.
Nếu là  khác, cho dù    Lăng Mai đang diễn trò thì cũng chẳng dám cắt lời bà , dù  thì Lăng Mai cũng   phận và địa vị.
 Kỷ Thư Hoa thì  chẳng bận tâm.
Năm đó khi  nhà họ Diêu tìm đến nhà họ Lăng, nhà họ Kỷ cũng  từng đưa tay tương trợ. Tuy nhà họ Kỷ chẳng  hạng  thích kể công đòi hỏi báo đáp, nhưng cũng  việc gì  kiêng dè nhà họ Lăng.
Huống hồ tuổi tác của Kỷ Thư Hoa lớn hơn Lăng Mai, vốn dĩ  là trưởng bối của Lăng Mai, bởi    chẳng việc gì  nể nang, giữ kẽ với Lăng Mai.
Kỷ Thư Hoa  chút khách sáo ngắt lời Lăng Mai: "Nếu cô   như , cô thật lòng cam tâm tình nguyện  nhịn,  thì  hơn hết là cứ nuốt trôi cục tức  ."
Lăng Mai  chuẩn  cả một tràng diễn thuyết công phu, còn   xong   Kỷ Thư Hoa chặn  họng, tức đến mức suýt ngất xỉu ngay tại chỗ.
Bà   Kỷ Minh Viễn và Thịnh Vân Tế, thấy hai   đều giữ im lặng,  rằng ba    quyết tâm cùng hội cùng thuyền. Lăng Mai cũng chẳng buồn quanh co, vòng vo nữa,  thẳng: " thì  thể nhịn , chỉ thương cho cô Ngọc tần tảo bên cạnh  mấy chục năm trời, rốt cuộc  lâm  cảnh đôi tay tàn phế, mang tật nguyền suốt đời. Nào ai ngờ  một cô bé trông mảnh mai, yếu đuối như Thẩm Huệ Huệ   thể xuống tay tàn độc đến !"