Vẻ suy tư hiện rõ gương mặt Thịnh Vân Tế.
Cuộc trao đổi của hai hề né tránh bất kỳ ai. Tất cả đều tò mò dõi mắt sang.
Tại Kinh Đô , còn chuyện gì mà Thịnh Vân Tế thể tra ?
Bộ Ngoại giao ký lệnh bảo mật... Chuyện gì mà thể liên quan đến cả Bộ Ngoại giao chứ, thực sự khó tin!
Thấy đều đang đổ dồn ánh mắt về phía , Thịnh Vân Tế bèn xua tay trấn an: "Không gì đáng ngại. Chẳng qua thấy Bạch lão và Lăng phu nhân hùng hổ dẫn đến, còn nhắm thẳng Tú Phân, nên cho điều tra xem gần đây Tú Phân và Huệ Huệ đắc tội với ai mà thôi."
Mọi đều sững sờ. Ngay cả Tú Phân cũng khỏi ngẩn ngơ.
Bà vẫn luôn ở bên Thịnh Vân Tế. Vậy mà ông lệnh cho điều tra những chuyện từ lúc nào, nhanh đến thế chứ?
khi ánh mắt Tú Phân chuyển sang vị thư ký đang cạnh, bà mới chợt nhớ , từ lúc xuống lầu còn thấy bóng dáng ở nữa...
Nói cách khác, khi xuống lầu, và cả khi Lăng Mai cùng Bạch Khải Trí kịp mở miệng, Thịnh Vân Tế một bước, phái điều tra từ sớm !
Lăng Mai ngờ hành động của Thịnh Vân Tế nhanh gọn đến thế.
Bà và Bạch Khải Trí tìm đến mà hề báo , chính là để giành thế chủ động, để bất kỳ ai cơ hội phản ứng kịp thời.
Khi nhận Thịnh Vân Tế và nhà họ Kỷ đều liên quan mật thiết đến Tú Phân, Lăng Mai nảy sinh ý định chậm rãi tính toán chuyện.
Không ngờ rằng, trong lúc bà đang cố tình kéo dài thời gian, Thịnh Vân Tế cũng cùng một ý định tương tự!
Thịnh Vân Tế rõ: "Trường học giờ giới nghiêm buổi tối. Đến giờ mà Huệ Huệ vẫn về, nhà trường đang sốt sắng tìm kiếm. Theo lời kể, cô Ngọc là chủ động đến trường đón Huệ Huệ . Con bé hề xin phép nhà trường, nên chắc chắn ý định ở Lăng phủ."
Lời của ông, xem như chứng thực lời phản bác đó của Tú Phân là đúng sự thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-527-tuyet-doi-khong-the-nao-3.html.]
Lăng Mai cắt ngang, giọng điệu kiên quyết: "Ở chỉ là chuyện nhỏ nhặt. Trọng điểm bây giờ là việc gây thương tích cho khác..."
"Vết xước cổ Lăng Gia Thạch quả thực là do Huệ Huệ gây , nhưng đó chỉ là vết thương ngoài da nông, đến mức chịu trách nhiệm hình sự. Nếu nhà họ Lăng đòi bồi thường, cứ việc nêu ." Thịnh Vân Tế bình thản tiếp: "Còn về vết thương của cô Ngọc, đó là hậu quả của việc một nhóm lạ đột nhập Lăng phủ trong đêm nhằm giải cứu , lúc đó cô mới may thương."
Thịnh Vân Tế thẳng Lăng Mai, giọng điệu rành rọt: "Một tuần , Lý Quốc Kiệt rời khỏi Kinh Đô và đến nay vẫn về. Phần lớn đám trướng ông cũng theo. Những kẻ còn đều đang nghiêm túc việc ở vị trí của , hề mặt ở Lăng phủ."
Vừa Thịnh Vân Tế , Lăng Mai lập tức hiểu ông rút củi đáy nồi, trực tiếp tách Thẩm Huệ Huệ khỏi vụ việc. Bà liền gắt gỏng: "Đám đó hung hăng dữ tợn, hạng tầm thường. Nếu loại giang hồ khét tiếng như Lý Quốc Kiệt thì còn thế lực nào thể sở hữu đám tay chân như nữa chứ?"
"Quả đúng . Nghe bà miêu tả, thực lực của đám đó thể sánh ngang với đội ngũ cảnh vệ tinh nhuệ của chúng . cũng vô cùng tò mò rốt cuộc là ai ." Thịnh Vân Tế thản nhiên : "Đáng tiếc, bên Bộ Ngoại giao phong tỏa bộ tin tức, hiện tại vẫn tra bất kỳ thông tin nào."
Lăng Mai sững sờ, hóa thư ký tra chính là đám ?
Thế lực nào mà thể khiến Bộ Ngoại giao bảo vệ chặt chẽ đến mức đó, ngay cả Thịnh Vân Tế cũng đành chịu bó tay thể tra ...
" một giả thuyết thế ." Thịnh Vân Tế Lăng Mai : "Cứ vài năm một , dòng họ Hoắc hậu duệ về thăm Hoa Quốc. Lần nhớ là Hoắc Tiệp về. Có vẻ còn long trọng hơn nhiều, Hoắc lão cử kế nhiệm mà ông coi trọng nhất về. Bà Lăng Mai, bà từng gặp Hoắc Tiệp , cũng đối mặt với những tối nay. Bà cảm nhận thế nào?"
Trong đầu Lăng Mai, bất giác hiện lên cảnh Thẩm Huệ Huệ giải cứu.
Người đàn ông để ria mép trông vẻ địa vị xã hội hề thấp, tuy ngông cuồng, ngang ngược, nhưng suy cho cùng, cũng chỉ là một tay sai vô danh việc cho đàn ông bí ẩn .
Khi nhớ khuôn mặt của đàn ông , một cảm giác quen thuộc kỳ lạ ùa về trong lòng Lăng Mai.
Cảnh tượng chiếc đình ở cuối hành lang dài của nhà họ Diêu nhiều năm về chợt hiện rõ trong tâm trí bà , khuôn mặt của Hoắc Tiệp thời trẻ, khi đặt cạnh khuôn mặt đàn ông giải cứu Thẩm Huệ Huệ tối nay, Lăng Mai kinh hoàng nhận vài nét tương đồng đến đáng sợ...
Thịnh Vân Tế rõ, mà dòng họ Hoắc cử về chỉ thuộc dòng chính, mà còn là hậu bối Hoắc lão coi trọng nhất.
Ngay cả Hoắc Tiệp, từng tuấn, phóng khoáng như một vị thần năm đó, cũng chỉ là một thành viên của nhánh phụ nhà họ Hoắc.
Vậy mà đàn ông dám đường hoàng xông Lăng phủ để cứu Thẩm Huệ Huệ đêm nay, chính là thừa kế tiếp theo của dòng họ Hoắc ???
"Không thể nào!" Sắc mặt Lăng Mai trắng bệch. Bà điên cuồng lắc đầu, c.h.ế.t cũng chấp nhận sự thật tàn khốc : "Tuyệt đối thể chuyện đó!"