Thẩm Thiên Ân  hình  dòng tiêu đề tin tức đó vài giây,  đó ngoảnh sang  Tô Tâm Liên.
Thấy Tô Tâm Liên mỉm   , vẻ mặt bình thản như , chẳng hề gợn sóng vì bản tin, Thẩm Thiên Ân càng vững tin rằng Tô Đào    Tô Đào .
Tuy nhiên, khi bản tin  sâu  chi tiết, nhắc đến thị trường chứng khoán của nhà họ Tô, thậm chí còn giới thiệu cả về nhà họ Bạch, Thẩm Thiên Ân dần dần  thể  yên  nữa.
Người  qua đời chính là Tô Đào, bố của Tô Tâm Liên!
So với sự hoảng loạn của chính , vẻ bình tĩnh của Tô Tâm Liên quả thực đáng sợ đến lạ thường!
Tô Đào  qua đời, nhưng con gái ông  là Tô Tâm Liên chẳng những  ở  Kinh Đô lo hậu sự cho  phép, ngược  còn thản nhiên chạy đến thôn Phúc Thủy tìm cô như   chuyện gì xảy .
Nhìn thần thái Tô Tâm Liên mà xem,   giống   mất bố chút nào.
Cái c.h.ế.t của Tô Đào... lẽ nào  liên quan đến Tô Tâm Liên?
Trong đầu Thẩm Thiên Ân  lóe lên ý nghĩ đó, cô   Tô Tâm Liên khẽ : "Có những  đòi hỏi quá nhiều, vượt quá những gì đáng  hưởng, thì chỉ  thể dùng mạng sống mà trả giá thôi. Bố  là một ví dụ, những  khác cũng  thôi..."
Tô Tâm Liên  xong, ngoảnh sang  Thẩm Thiên Ân: "Đêm nay  xảy  quá nhiều chuyện,  lẽ đề nghị của   đường đột, cô  thể chấp nhận ngay . Hay là tối nay cô cứ nghỉ ngơi cho , ngày mai hãy cho  câu trả lời của cô,  chứ?"
Nhìn gương mặt tươi  của Tô Tâm Liên, Thẩm Thiên Ân chỉ thấy   lạnh buốt.
Đó là bố ruột của Tô Tâm Liên đấy!
Vậy mà qua miệng cô , ông   chẳng khác gì một con chuột c.h.ế.t bên đường.
Đến cả Tô Đào còn như , huống hồ gì Thẩm Thiên Ân cô chứ?
Tô Tâm Liên  tốn bao công sức để đưa cô  khỏi thôn Phúc Thủy, liệu cô   dễ dàng buông tha cho cô ?
Trong đầu Thẩm Thiên Ân bỗng hiện lên cảnh hai  ở thôn Phúc Thủy cách đây  lâu, dáng vẻ tàn nhẫn của Tô Tâm Liên khi  tay với Lý Thúy Miêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-562-vua-de-doa-vua-du-do-4.html.]
Lúc đó, cô chỉ là do tình thế ép buộc, bất đắc dĩ mới dùng búa để bịt miệng Lý Thúy Miêu.  Tô Tâm Liên thì   tính toán từ .
Có lẽ từ lâu,  tay cô    chỉ  một mạng ...
Đêm hôm đó, Thẩm Thiên Ân đành ở  biệt thự cùng Tô Tâm Liên.
Căn phòng sạch sẽ, sáng sủa, điều hòa mát lạnh  đủ, chăn bông êm ái, bộ chăn ga gối lụa tơ tằm tinh xảo đắt đỏ...
Thẩm Thiên Ân ngủ trong căn biệt thự mà cô hằng ao ước, chẳng những  cảm thấy tận hưởng chút nào, ngược  còn thao thức mất ngủ.
"Dù  thì  gây chuyện cũng   là ,  chỉ  tiền bạc,  sống một cuộc sống thoải mái. Đó là mong ước chính đáng của bất kỳ  bình thường nào. Mình  ép buộc,   sai..."
Thẩm Thiên Ân lẩm bẩm, trong lòng  tự  hạ quyết tâm.
Ngày hôm ,  ánh mắt trông dịu dàng nhưng ẩn chứa sự lạnh lùng của Tô Tâm Liên, Thẩm Thiên Ân : "Chỉ cần trong tuần  cô sang tên căn biệt thự  cho ,  sẽ đồng ý với kế hoạch của cô."
Sau khi đưa  điều kiện , Thẩm Thiên Ân vốn tưởng rằng Tô Tâm Liên sẽ cò kè bớt một thêm hai,  ngờ cô   đồng ý ngay lập tức.
Vào thập niên chín mươi, việc mua bán nhà cửa, sang tên đổi chủ đơn giản hơn nhiều so với bây giờ. Đặc biệt là Tô Tâm Liên  chịu chi tiền và dùng các mối quan hệ, nên chỉ trong vài ngày  giải quyết  thỏa  việc.
Sau khi cầm giấy tờ biệt thự trở về, Thẩm Thiên Ân phát hiện trong nhà  thêm vài tên vệ sĩ, lúc nào cũng kè kè theo sát cô, dường như để đề phòng cô bỏ trốn.
Quả thực, Thẩm Thiên Ân cũng  nảy sinh ý định đó.
Kiếp  cô và Tô Tâm Liên là kẻ thù, kiếp   thể chỉ vì vài lời đường mật của Tô Tâm Liên mà  vội vàng đồng ý  việc cho cô tiểu thư .
Tô Tâm Liên đang nắm giữ điểm yếu của Lý Thúy Miêu và Trương Khải, khiến Thẩm Thiên Ân  dám manh động bỏ trốn về thôn Phúc Thủy.
 cô ở  thôn Phúc Thủy vốn cũng chỉ vì tiền bạc. Bây giờ trong tay   biệt thự,  trở về thôn Phúc Thủy   cũng chẳng còn quan trọng nữa. Trời cao đất rộng thế , cô  thể tùy ý chọn một nơi nào đó để an cư, yên tâm chờ đợi vài năm, chỉ cần khu đất biệt thự  tăng giá, cô sẽ nghiễm nhiên trở thành một  giàu .
Tiếc là Tô Tâm Liên   thấu suy nghĩ trong lòng cô ngay lập tức. Mấy tên vệ sĩ  phiên  canh chừng cô 24/24  rời nửa bước.
Có những lúc Thẩm Thiên Ân nán  trong nhà vệ sinh  lâu một chút, vệ sĩ cũng lập tức đến gõ cửa,    cho cô bất kỳ cơ hội nào để bỏ trốn.