Hồi nhỏ, Thẩm Thiên Ân vẫn thường bịa đủ thứ chuyện hão huyền để dỗ ngọt Thẩm Huệ Huệ, và  nào cô em gái cũng tin sái cổ, tỏ vẻ vô cùng kinh ngạc.
Dù cuộc đời kiếp   nếm trải đủ thất bại, nhưng  sống  một  , những chuyện khác còn  dám , chứ lừa gạt đứa em gái ngốc nghếch Thẩm Huệ Huệ  thì dễ như bỡn.
Thế mà  khi dứt lời, Thẩm Thiên Ân chờ mãi mấy giây mà vẫn  thấy Thẩm Huệ Huệ  vẻ gì là tò mò  hỏi han.
Thẩm Thiên Ân ngẩng đầu lên , thì thấy Thẩm Huệ Huệ đang hướng mắt về phía phòng khách bên . Nhìn cái vẻ mặt đó của cô em, rõ ràng là chẳng thèm để tâm đến những lời   .
Thẩm Thiên Ân trong lòng  khó chịu, nhưng  bây giờ   lúc nổi giận.
Cô  vội vàng giữ chặt lấy Thẩm Huệ Huệ, ép cô em   đầu  ,   tiếp tục cất lời: "Xe  bốn bánh đó, bên ngoài  là sắt,   trái  đều  kính, ghế bên trong bọc da thật êm ái,  lên mềm mại lắm, lúc xe chạy cứ như đang lướt  mây . Gió  lùa  , mưa  hắt  , dễ chịu vô cùng..."
Thẩm Thiên Ân dùng hết những lời lẽ hoa mỹ nhất để tả.
Sau khi  về chuyện xe , cô   thao thao bất tuyệt kể về nào là đầu đĩa DVD, điện thoại cầm tay, đàn dương cầm và đủ thứ tiện nghi khác.
Thẩm Huệ Huệ cũng từ vẻ thờ ơ ban nãy dần tập trung lắng , cuối cùng ánh mắt dán chặt  Thẩm Thiên Ân.
Thẩm Thiên Ân thấy Thẩm Huệ Huệ   chằm chằm  chớp mắt, ánh mắt  tò mò  như dò xét, lòng  khỏi mừng thầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-6-hue-hue-em-theo-me-den-nha-moi-huong-phuc-di-2.html.]
Cuối cùng thì cũng cắn câu !
Sau màn dạo đầu như   là quá đủ, Thẩm Thiên Ân bèn : "Huệ Huệ , thế giới ngoài  thật sự muôn màu muôn vẻ lắm. Nhà mới  đủ váy vóc  đẽ,  đàn dương cầm, ngày nào cũng  uống sữa tươi, ăn bánh ngọt, trong nhà còn  chiếc tivi màn hình lớn mà em thích nhất nữa... Sau  chị sẽ ở  trong thôn, em theo  đến nhà mới hưởng lộc phú quý !"
Thẩm Huệ Huệ  Thẩm Thiên Ân,   quả thật cô lấy  kinh ngạc vô cùng.
Xe  thì chẳng  gì đáng lạ, nó vẫn đang đậu ngoài sân đó thôi, ai chẳng thấy .
Thẩm Thiên Ân cứ tưởng Thẩm Huệ Huệ  từng thấy nên thao thao bất tuyệt miêu tả đủ thứ, nhưng cô chỉ   chứ cũng chẳng để tâm.
Dù  cô cũng là  từ một thế giới văn minh hơn xuyên đến đây, hồi đó xe  chạy đầy đường, chẳng  gì đáng hiếm lạ.
  một hồi, Thẩm Huệ Huệ dần nhận   gì đó  đúng lắm.
Trong thôn  tuyệt nhiên   những thứ như đàn dương cầm.
Thẩm Thiên Ân miêu tả  tỉ mỉ, ngay cả chi tiết về độ rộng phím đàn cũng  bỏ sót,   giống như chỉ thoáng thấy  màn ảnh nhỏ, trái , như thể  từng tự tay chạm , gảy thử  .
---