Tuy   nhiều mỹ phẩm  trang sức như phụ nữ, nhưng đồng hồ, cà vạt, thắt lưng,  những đôi giày da cao cấp... đều là những vật dụng quan trọng, ngầm thể hiện  phận và địa vị của  đàn ông.
Ngô Phương Phương tự nhận  hiểu   ít về các thương hiệu dành cho nam, nhưng bà   tài nào thấy  dấu vết của bất kỳ món đồ hiệu nào    đàn ông họ Thịnh.
Không chỉ riêng Ngô Phương Phương, Thẩm Dũng  phía  cũng  cùng suy nghĩ tương tự.
Khi Ngô Phương Phương và Triệu Đại Đức đến đầu thôn, Thẩm Dũng cũng  theo.
Khi phát hiện Tú Phân  mua một chiếc xe tặng cho  dân thôn Phúc Thủy, Thẩm Dũng tức điên .
Một chiếc xe trị giá đến hàng trăm triệu bạc đấy chứ!!!
Quả nhiên con đàn bà   ngoài  ăn phát tài. Nhìn tóc tai, mặt mũi, quần áo   nó kìa,    còn lầm tưởng là bà chủ giàu  về từ thành phố.
Ai  thể ngờ mấy năm  bà còn  ông  đánh cho sưng mày sưng mặt, co rúm ở một góc quỳ lạy xin ông  tha cho!
Bây giờ nó nhận  bố  giàu , tiền bạc rủng rỉnh,  thèm mang về dâng cho Thẩm Dũng ông  thì cũng thôi . Lại còn ăn mặc lộng lẫy, chưng diện khắp nơi dụ dỗ ong bướm,  còn mua cả một chiếc xe cho cả cái thôn .
 là sĩ diện hão, phá của!
Thẩm Dũng tức đến đau cả gan.  thấy dân trong thôn vui vẻ như , ông  cũng  dám tiến lên chỉ trích Tú Phân.
Dù  thì bây giờ ông  vẫn còn ở thôn Phúc Thủy, dựa  sự che chở của thôn trưởng. Xe là tặng cho cả thôn, nếu Thẩm Dũng nhảy   chiếm chiếc xe  của riêng, e rằng ông  sẽ  cả thôn đuổi .
Thẩm Dũng  khuất  đám đông, ánh mắt lạnh lẽo găm chặt  Tú Phân, trong bụng  rắp tâm lát nữa sẽ tìm cơ hội lôi bà  một góc "dạy dỗ" cho  ngô  khoai. Thế mà  ngờ, ông    thấy một  đàn ông  sừng sững bên cạnh Tú Phân, còn công khai tự xưng là chồng bà ?
Làm  một  đàn bà  đẻ con,  còn ly hôn như con Tú Phân   thằng đàn ông nào thèm vớ?
Cái tên đàn ông    từ  chui , đừng  là vì đống tài sản của con Tú Phân mà cưới nó đấy chứ!
Mấy thứ đó đều là của Thẩm Dũng ông đây,  thể để thằng nào cướp  !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-615-cau-xin-tha-thu-2.html.]
"Mày là chồng nó,  mày   con gái nó là con của thằng đàn ông nào ?" Thẩm Dũng lách qua đám đông, lao tới, gầm lên.
Khi  thấy Ngô Phương Phương, Thẩm Huệ Huệ vẫn khá bình tĩnh.
Cô hiểu Ngô Phương Phương xuất hiện ở đây chẳng  ý  lành gì, nhưng cô   tin tưởng Tú Phân và Thịnh Vân Tế  thể xử lý  thỏa  chuyện.
   thấy giọng Thẩm Dũng, cô lập tức  sát  Tú Phân, sợ rằng việc  thấy ông  sẽ gợi  những ký ức đau buồn,   của  .
Thẩm Dũng  thấy Thẩm Huệ Huệ, mắt sáng lên.
Người  ai cũng đồn đứa con gái út  ngày càng  tiền đồ,  vị thiếu gia danh giá nhà họ Hoắc để mắt tới. Thẩm Dũng vẫn còn đang thầm nghĩ với cái dáng vẻ gầy gò như cây đậu mầm của con Thẩm Huệ Huệ, vị thiếu gia nhà họ Hoắc đó   con mắt nào mới chịu để ý đến nó chứ.
Nào ngờ mấy năm trôi qua, đứa con gái út    trổ mã, nhan sắc  những kiều diễm mà còn hơn cả Tú Phân thời son trẻ vài phần. Quả thực là một mỹ nhân  khí chất, khiến ngay cả những minh tinh màn bạc  cạnh cũng  lu mờ  vài phần.
Nếu là thời xưa, e rằng mỹ nhân như  chỉ  hoàng đế mới  phúc hưởng, bây giờ  khiến tên thiếu gia nhà họ Hoắc đó  hời.
Tuy nhiên, nhà họ Hoắc là gia tộc quyền thế, Huệ Huệ gả  đó cũng coi như  thiệt thòi. Nghĩ đến việc    thể bòn rút tiền từ nhà họ Hoắc, Thẩm Dũng thoáng chốc thấy vô cùng hài lòng với mối nhân duyên " "  của Thẩm Huệ Huệ.
Ông  lập tức nặn  một nụ  "hiền từ" đến đáng sợ, vẫy vẫy tay gọi Thẩm Huệ Huệ: "Huệ Huệ ,  đây con, bố  chuyện   với con."
Thẩm Huệ Huệ  như   thấy, cô chỉ nhỏ giọng  với Thịnh Vân Tế  cạnh: "Ông  chính là Thẩm Dũng."
Thịnh Vân Tế khẽ gật đầu, liếc  Thẩm Dũng một lúc lâu. Vẻ mặt ông  hề  đổi, khiến  ngoài    thể đoán   ông đang nghĩ gì.
Chỉ  Thịnh Vân Tế từ tốn : "Thẩm Dũng, ông và Tú Phân  chính thức ly hôn, quyền nuôi dưỡng Huệ Huệ cũng  thuộc về Tú Phân. Về mặt pháp lý, ông và Tú Phân hiện  là hai cá nhân   độc lập,  còn bất kỳ mối quan hệ ràng buộc nào nữa. Bây giờ  là chồng của Tú Phân, là bố dượng của Huệ Huệ.   quan tâm quá khứ của ông là gì, nhưng ông cũng   quyền xen  cuộc sống gia đình riêng của ba chúng ."
Vẻ mặt Thịnh Vân Tế vẫn điềm nhiên,  hề tỏ  hung dữ  ngang ngược, cứ như thể ông chỉ đang khẳng định một sự thật hiển nhiên.
Thế nhưng chỉ một đoạn  nhẹ nhàng như   trực tiếp biến Thẩm Dũng thành  ngoài.
Thẩm Dũng vốn dĩ là kẻ nát rượu, quanh năm lêu lổng ở sòng bạc, mở miệng  là đủ thứ lời lẽ tục tĩu, hạ lưu. Làm gì  ai   chuyện với ông  bằng cái giọng điệu nho nhã, lịch thiệp đến thế bao giờ.