Một tay Thẩm Dũng khống chế, ông lập tức đưa tay còn , định tấn công chỗ hiểm của vệ sĩ.
Người vệ sĩ khẽ hừ lạnh một tiếng, nữa chặn bàn tay còn của Thẩm Dũng.
Không chỉ khống chế chặt cả hai tay của Thẩm Dũng, vệ sĩ còn ngầm dùng chút nội lực, trực tiếp ấn một huyệt vị hiểm yếu nào đó cơ thể ông .
Thẩm Dũng chỉ cảm thấy một cơn đau nhói từ cổ tay lan khắp . Ông thốt lên một tiếng kêu đau, thấy hai tay khống chế cứng đờ thể rút về nên dứt khoát nhấc chân lên, định tung cú đá hiểm hóc vệ sĩ.
Người vệ sĩ chỉ nghiêng khẽ né tránh, thậm chí còn kịp phản đòn, Thẩm Dũng mất thăng bằng, ngã sấp mặt xuống đất, ăn trọn một vốc bụi.
Thẩm Dũng lầm bầm chửi rủa mấy câu tục tĩu, ông loạng choạng bò dậy định tiếp tục vung nắm đấm, thế nhưng kết quả vẫn y chang lúc nãy.
Đối phương còn kịp phản đòn, chỉ khẽ né tránh vài cái mà ông ngã lăn đất. Thoạt , Thẩm Dũng trông khác gì một kẻ cố tình ăn vạ. Rõ ràng ông mới là chủ động tay, thế nhưng nắm đ.ấ.m chạm đối phương, Thẩm Dũng trực tiếp ngã sấp mặt.
Mặt đường ở thôn Phúc Thủy vẫn còn là đường đất lổn nhổn. Tuy ngã xuống khó mà thương nặng, nhưng những viên đá nhỏ mặt đường cọ xát da thịt lập tức khiến da rách toạc, vết thương bỏng rát thôi.
Thẩm Dũng cố nén đau thẳng dậy, chỉ cảm thấy khắp các khớp xương đều đau nhức ê ẩm vô cùng. Chỉ vững thôi cũng run lẩy bẩy, gì đến chuyện tay đánh đấm!
Ông kinh ngạc chằm chằm vệ sĩ, thể nào hiểu nổi rốt cuộc dùng chiêu trò gì mà khiến thê thảm đến nông nỗi !
Người vệ sĩ khinh bỉ quét mắt Thẩm Dũng.
Những cử đến bảo vệ yếu nhân như Thịnh Vân Tế hiển nhiên vệ sĩ tầm thường.
Tất cả bọn họ đều là tinh nhuệ hàng đầu trong quân đội, thủ đoạn gì mà họ từng đối mặt?
Thẩm Dũng trông hung hãn là thế, nhưng cũng chỉ là trình độ của đám côn đồ vặt vãnh. So với những tay liều mạng chiến trường khốc liệt, cùng lắm ông chỉ là một con tôm tép riu mà thôi.
Loại phế vật chỉ ăn bám, ăn , cũng chỉ thể về nhà mà bắt nạt phụ nữ yếu thế thôi.
Người vệ sĩ khinh thường loại nhất. Hiếm hoi lắm mới cơ hội, bởi ngầm dùng chút sức, để Thẩm Dũng nếm mùi đau khổ tột cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-618-y-dinh-bai-lo-1.html.]
Mấy tháng , đừng là động thủ, e rằng chỉ xách nước thôi Thẩm Dũng cũng đau nhức đến phát .
Nhìn vệ sĩ, Tú Phân và Thịnh Vân Tế đang bảo vệ nghiêm ngặt, những dân xung quanh đang trừng mắt đầy dò xét, Thẩm Dũng hiểu rõ tình hình, rằng hôm nay thể nào chiếm bất kỳ lợi lộc nào.
Ông thể tay đánh Tú Phân để hả giận, cam tâm tiền của Tú Phân cứ thế rơi tay kẻ nhân tình , bèn dứt khoát Triệu Đại Đức và Triệu Hiểu Bân: "Chẳng hai bố con các cưới hai con Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ về ?"
"Sợ họ đồng ý nên mới chạy đến thôn Phúc Thủy nhờ thôn trưởng đồng ý lời cầu hôn của các , đến Kinh Đô ép cưới, ép Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ lấy các , như tài sản của hai phụ nữ cũng sẽ thuộc về hai bố con các còn gì!"
"Bây giờ Tú Phân kết hôn với tên nhân tình bên ngoài , các bằng lòng trơ mắt bộ tiền của Tú Phân đều để cho khác hưởng ?"
Lời Thẩm Dũng dứt, ánh mắt của đều đổ dồn về phía Triệu Đại Đức và Triệu Hiểu Bân.
Tú Phân, Thẩm Huệ Huệ và Thịnh Vân Tế sớm Triệu Đại Đức và Triệu Hiểu Bân chẳng hạng lành gì, cho nên hề bất ngờ những lời Thẩm Dũng .
dân trong thôn Phúc Thủy thì vô cùng kinh ngạc.
Người đến mai là Ngô Phương Phương, còn lấy danh nghĩa "vì lợi ích của Tú Phân". Tuy cảm thấy khá kỳ lạ, nhưng đối với dân trong thôn mà thì quả thực điều kiện của Triệu Đại Đức hề tệ.
Không ai thể ngờ hai bố con ý đồ đen tối như .
Lợi dụng mối quan hệ giữa thôn Phúc Thủy và Tú Phân sang Kinh Đô ép cưới, chiếm đoạt tài sản của Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ ư?
Lúc , sắc mặt thôn trưởng càng trở nên kinh hãi hơn.
May mà lúc nãy ông đồng ý lời đề nghị đó.
Tú Phân đối xử với họ như , Thẩm Huệ Huệ càng là niềm tự hào của thôn Phúc Thủy bây giờ. Nhờ Thẩm Huệ Huệ mà trẻ con trong thôn cũng hưởng lây, việc học hành cũng trở nên thuận tiện hơn nhiều.
Nếu hai con cứ tính kế như thế, thôn trưởng sẽ áy náy cả đời, và tất cả ở thôn Phúc Thủy cũng chẳng thể ngẩng mặt lên !
Kể từ khi nhận lai lịch tầm thường của Thịnh Vân Tế, Triệu Đại Đức và Triệu Hiểu Bân trốn ở một góc khuất để quan sát.
Khi thấy Thẩm Dũng tự lao lên gây chuyện, hai bố con còn nhịn thầm Thẩm Dũng thật ngu ngốc, chẳng tí mắt nào.