Rồi em trai cô . Một bé năm sáu tuổi, lúc nào cũng phụ nữ bế trong lòng, quần áo, giày dép thì tinh tươm, ngay cả đế giày cũng còn trắng bong. Chứ đừng là đất, một hạt bụi cũng chẳng dám dính .
Hai chị em cạnh , sự tương phản rõ rệt đến thế, Uông thấy ngượng ngùng đành, còn trơ tráo lóc, kể lể bàn dân thiên hạ rằng con gái bất hiếu?
Thẩm Huệ Huệ từ nhỏ là bao giờ chịu phần thiệt về . Khi mới đặt chân đến thế giới , cô cũng chỉ lớn hơn Uông Á Nam một chút. Đối mặt với muôn vàn khó khăn, cô chẳng ngán ai, chẳng sợ gì, cứ thế mà ngoan cường phản kháng, nhất quyết để bất cứ ai bắt nạt .
rõ ràng tính cách của Uông Á Nam khác biệt so với Thẩm Huệ Huệ.
Đối mặt với những lời lóc vu khống của Uông, từ đầu đến cuối Uông Á Nam vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, hề biện bạch nửa lời. Dù chỉ thẳng mặt chửi mắng, cô cũng im lặng, nửa lời.
Thẩm Huệ Huệ mở cửa xe, định bụng xuống xe ngay để đỡ cho Uông Á Nam vài lời, nhất định mắng cho phụ nữ một trận nên mới nguôi giận.
lúc , Hoắc Đình ngăn cô : "Huệ Huệ, đợi một chút. Uông Á Nam giục chúng rời , chắc chắn lường cảnh tượng sẽ diễn . Cô chúng gặp cô , lẽ càng mong chúng nảy sinh xích mích với bà ."
Thẩm Huệ Huệ khựng , lẳng lặng trong xe. Cô cố gắng hít thở sâu, để bản bình tĩnh đôi chút.
Lúc Thẩm Huệ Huệ xuyên đến thế giới thì là một thiếu nữ mười tám. Cô là một lớn.
Kiếp , tuy cô lớn lên trong một gia đình chỉ một cha nuôi dưỡng nhưng cuộc sống khá giả. Người cha khoan dung, hiền hậu tạo cho cô một môi trường trưởng thành vô cùng lành mạnh. Chính vì , khi đến thế giới , dù đối mặt với muôn vàn khó khăn thì cô vẫn luôn thể giữ sự bình tĩnh để đối phó.
ai cũng may mắn như cô.
Lúc khi còn ở thành phố, cô thường con nhà giàu thường giáo dưỡng chu đáo, ăn lễ phép, màng danh lợi, khác hẳn những kẻ xuất cơ hàn, thường chua ngoa, tính tình nhạy cảm mà tự ti.
Từ đến nay, Thẩm Huệ Huệ vẫn hề tán đồng với cái lý thuyết đó.
Sự cạnh tranh để sinh tồn và chọn lọc tự nhiên luôn diễn . Tất thảy vạn vật cõi đời , dù hữu tình vô ý, đều ngừng tranh giành tài nguyên. Tài nguyên địa cầu vốn hữu hạn, con giành giật của muông thú, kẻ giàu sang lấn át phần nghèo khó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-636-con-roi-trong-tay-1.html.]
Con hổ trong tự nhiên, khi đói meo đến độ ruột gan cồn cào thì ngay cả một con gà rừng cũng chẳng tha. một khi no nê, dẫu vứt miếng thịt tươi ngon thái sẵn mặt, nó cũng lười biếng chẳng buồn ngó ngàng đến.
Con cũng chẳng khác là bao.
Khi dư dả tài nguyên, mới thể ung dung tận hưởng cuộc sống, từ đó mà thể hiện lễ nghi, giáo dưỡng. Chứ nghèo đến mức cơm ăn, mạng sống treo đầu sợi tóc, thử hỏi còn giữ thể diện cho ai xem nữa?
Trong kiếp , Thẩm Huệ Huệ từng nguyên một bức tường chất đầy túi xách hàng hiệu, nước hoa xa xỉ, từng đoái hoài đến đồ cũ. Thế mà ở kiếp , khi cùng Tú Phân đến biệt thự ở tỉnh Nam, chỉ để chăm sóc da và cũng là để chọc tức Bạch Cầm, nàng thậm chí còn bỏ qua cả mỹ phẩm Bạch Cầm dùng dở, dùng sạch sành sanh lên mặt .
Trong khi đó, khi Thẩm Huệ Huệ và Tú Phân vững vàng ở Kinh Đô, những kẻ xưa nay vẫn quen thói ăn , họ bằng ánh mắt ban ơn kẻ cả như Tô Tâm Liên, thì tìm cách, chẳng từ thủ đoạn nào, thậm chí dù sa vòng pháp luật cũng hoán đổi cuộc đời với Thẩm Huệ Huệ.
Trải qua ngần thăng trầm, Thẩm Huệ Huệ sớm thấu hết .
Uông Á Nam từng nếm trải những điều , e rằng khó lòng thấu .
E rằng hành động xuống xe của cô những chẳng giúp Uông Á Nam, mà ngược còn vô tình chạm lòng tự tôn dễ tổn thương của cô gái trẻ .
Uông Á Nam đủ bất hạnh với một và em trai như . Thẩm Huệ Huệ sự giúp đỡ của , nếu sai cách, vô tình khiến cô thêm đau lòng.
Thẩm Huệ Huệ trở xe, tự vấn lòng suy tính để thể giúp đỡ Uông Á Nam một cách tinh tế, kín đáo.
Trong lúc , Uông cuối cùng cũng đến mệt lả, mấy hàng xóm dìu đỡ mà bế con trai về. Bà ngoái đầu lão mắng nhiếc, cho Uông Á Nam về nhà, đe dọa sẽ bỏ mặc cô bơ vơ giữa đường phố đêm nay.
Bà còn bắt đứa con trai bé bỏng thề thốt rằng lớn lên nhất định sẽ rạng rỡ tổ tông, hiếu thảo với , và bắt chị gái trả giá cho những chuyện xảy hôm nay, khiến nó hối hận suốt cả đời.
Nghe con trai dùng giọng non nớt những lời thề độc địa, lúc phụ nữ mới gật đầu mãn nguyện, cuối cùng cũng chịu dừng .
Đám đông dần dần giải tán, đường xá trở nên vắng vẻ. Uông Á Nam một im lặng sững tại chỗ, một lúc lâu mới lặng lẽ quán mì ven đường, gọi chủ quán bốn ly nước đậu xanh đá mới xong.