Từ Em Gái Nữ Phụ Độc Ác Đến Thiên Kim Đoàn Sủng - Chương 64: Biệt Thự Trở Về (8) ---
Cập nhật lúc: 2025-08-28 00:56:49
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong lòng Tú Phân muôn vàn thắc mắc. Nghĩ đến cuộc đối thoại giữa Tô Chí Vũ và dì Trương, bà kìm lòng mà lên tiếng hỏi: "Chí Vũ, bây giờ Bạch Cầm ở nhà ?"
Dường như Tô Chí Vũ đoán Tú Phân sẽ hỏi câu . Vừa Tú Phân hỏi, lập tức : "Dì Tú Phân, là thế . Gần đây sức khỏe của cháu lắm. Vì dì mới về, sợ lây bệnh sang dì nên mấy hôm nay tạm thời ở nhà."
Tú Phân ngờ Bạch Cầm ở nhà vì lý do , kinh ngạc thốt lên: "Bị bệnh gì , gì đáng ngại ? Dì đây sức khỏe vẫn còn , nào sợ lây bệnh . Huệ Huệ tuy yếu một chút, nhưng cũng đến nỗi mong manh dễ vỡ . Người bệnh thì chớ chạy lung tung nữa, mau bảo bà về nghỉ ngơi thôi."
Tô Chí Vũ ngờ Tú Phân thế, gượng gạo, giải thích ấp úng: "Chỉ là... cảm lạnh thôi ạ, cũng nghiêm trọng. Chỉ là sợ lây nhiễm, lỡ gây phiền toái cho thì thật chẳng chút nào. Mẹ cháu , giờ cháu cũng chẳng thể liên lạc với . Đợi mấy ngày nữa cháu khỏe tự khắc sẽ về thôi, dì cứ yên lòng."
Nghe xong, Tú Phân chẳng những yên lòng hơn chút nào, mà ngược càng thấy lo lắng khôn nguôi.
Dù một cảm nhận mơ hồ về Bạch Cầm, nhưng bà hề một đang bệnh vì bệnh tật mà rời khỏi ngôi nhà ấm cúng của chỉ vì sự xuất hiện của bà.
Sau khi Thẩm Dũng đánh đập, bà thường tự băng bó, chữa trị vết thương. Bà hiểu thấu hơn ai hết nỗi cô độc khi gánh chịu đau đớn một , hề khác cảm nhận nỗi đau khổ vì bà.
Tú Phân nhíu mày : "Vậy còn cha... Ý dì là ông bà ngoại của cháu cũng để bà đang bệnh mà bỏ , một lời can ngăn ?"
Nghe , Tô Chí Vũ lập tức trả lời câu hỏi của Tú Phân mà xoay đầu , ánh mắt ngạc nhiên Tú Phân.
Khi phát hiện Tú Phân thật sự chuyện, Tô Chí Vũ kinh ngạc sang Châu .
Châu vẫn giữ vẻ mặt bình thản lái xe, dường như cuộc chuyện giữa Tô Chí Vũ và Tú Phân dính dáng gì đến .
Tô Chí Vũ chẳng nhận bất kỳ manh mối nào từ Châu . Thấy Tú Phân vẫn đang kiên nhẫn đợi câu trả lời của , Tô Chí Vũ đành giải thích: "Dì Tú Phân... Biệt thự là của hồi môn ông bà ngoại tặng cho cháu, ngày thường chỉ cha, , chị gái và cháu, cả nhà bốn chúng cháu sinh sống tại đây thôi."
“Gần đây bố cháu công tác xa, cháu nhà, còn chị gái cháu thì đang du học nước ngoài. Trong căn biệt thự rộng lớn chỉ một cháu. Về phần ông bà ngoại, họ vẫn sống tại tổ trạch họ Bạch ở Kinh Đô, hiếm khi bước chân ngoài.”
--- Chương 65 ---
Vốn Dĩ Biệt Thự Này Phải Thuộc Về Tú Phân (1)
Tú Phân nào ngờ, câu trả lời bà nhận khiến bà sửng sốt đến .
Bố ruột của bà, hóa , chẳng hề mặt ở đây.
Và dinh thự nguy nga như một chốn bồng lai , chính là của hồi môn của Bạch Cầm khi bà kết hôn!
Của hồi môn mà cha tặng cho con gái... Một thứ xa xỉ bà từng dám mơ tới.
Tú Phân thẫn thờ ngắm thứ xung quanh, ánh mắt vẫn còn mải miết luyến tiếc mãi thôi. Phải thật lâu , bà mới dần lấy hồn vía.
Huệ Huệ âm thầm quan sát từng nét mặt của . Lòng cô cũng chất chứa nhiều nghi vấn, nhưng cô hiểu đây là lúc thích hợp để hỏi han.
Thấy Tú Phân vẫn im lặng cúi đầu, Thẩm Huệ Huệ khẽ đưa tay, nắm lấy bàn tay lạnh buốt của .
Dù cơ thể hiện tại của cô vẫn gầy gò, ốm yếu, nhưng tuổi trẻ đang độ xuân thì, khí huyết dồi dào, nên đôi tay cô vẫn giữ ấm.
Bàn tay chai sạn của Tú Phân bàn tay nhỏ bé, gầy guộc của con gái nắm chặt. Bà cảm nhận ấm lan tỏa từ lòng bàn tay con, một cảm giác ấm áp lạ thường ùa cõi lòng lạnh giá bấy lâu.
Bà khẽ hít sâu một , ngẩng đầu, đưa mắt phong cảnh bên ngoài cửa sổ.
Chỉ là , trong ánh mắt bà còn vẻ choáng ngợp ban đầu, mà đó là sự tiếc nuối và ngưỡng mộ khôn tả.
Sau khi Tô Chí Vũ trả lời, Tú Phân hỏi thêm bất cứ điều gì. Cả chiếc xe chìm một lặng kỳ lạ, chỉ còn tiếng động cơ đều đều vang lên.
May mắn , đây chỉ là đoạn đường nội bộ trong khuôn viên biệt thự, quá dài. Chẳng mấy chốc, chiếc xe dừng cửa phòng khách của tòa nhà chính.
Chú Châu cần đỗ xe gara chỉ định, nên dĩ nhiên Tô Chí Vũ cùng ông. Cậu dặn Tú Phân và Huệ Huệ cứ xuống xe , dạo quanh đây một lát, họ sẽ .
Biệt thự rộng lớn là thế mà vắng hoe bóng . Tú Phân và Huệ Huệ là khách lạ, tự ý lung tung khắp nơi đương nhiên sẽ tiện. Vì , khi xuống xe, hai con chỉ đành yên tại chỗ, kiên nhẫn chờ đợi.
Nhân cơ hội , Huệ Huệ tò mò hỏi Tú Phân: “Mẹ ơi, Bạch phu nhân mà nhắc đến là ai ạ?”
Tú Phân con hỏi, bèn cúi đầu Huệ Huệ.
Huệ Huệ ở tuổi , lớn cũng chẳng là lớn, mà nhỏ thì cũng còn nhỏ nữa.
Bà đưa Huệ Huệ rời khỏi thôn Phúc Thủy, những chuyện thể giấu giếm mãi. Sớm muộn gì con bé cũng sẽ mà thôi.
Nghĩ đoạn, Tú Phân mới chậm rãi kể: “Trước , một gia đình quyền thế nọ họ Bạch. Họ sinh cả thảy bốn con, đặt tên lượt theo Tứ Nghệ: Cầm, Kỳ, Thi, Họa. Đứa con đầu lòng là con gái, vì một tai nạn bất ngờ mà sinh non trong một gia đình nông dân nghèo khó, nên mới tên là Bạch Cầm. Bà chính là của thằng Tô Chí Vũ, cũng là vị Bạch phu nhân mà họ đến đó con.”
--- Chương 66 ---
Vốn Dĩ Biệt Thự Này Phải Thuộc Về Tú Phân (2)
Một tai nạn bất ngờ, sinh non trong gia đình nông dân nghèo... Nghe mà xót xa!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-64-biet-thu-tro-ve-8.html.]
Trong lòng Huệ Huệ loáng thoáng đáp án, nhưng cô vẫn hỏi : “Thế quen bà ạ?”
“Mẹ quen bà , từng gặp bà bao giờ.” Tú Phân đưa mắt quanh dinh thự tráng lệ, giọng chậm rãi đầy u hoài. “Thậm chí, mấy ngày , còn hề đời sự hiện diện của họ…”
Trở một tháng , Thẩm Dũng thua bài thảm hại, uống rượu be bét cả đêm, mãi đến rạng sáng mới lảo đảo về đến nhà.
Vừa trông thấy Tú Phân đang loay hoay chuẩn bữa sáng trong nhà, cơn giận trong lòng Thẩm Dũng chợt bùng lên dữ dội.
Ông vì cái nhà mà liều mạng ở sòng bạc một phen, nào ngờ những chẳng kiếm đồng nào mà còn mất sạch cả vốn liếng.
Chủ sòng bạc thấu ông còn khả năng trả nợ. Sau khi xác nhận Thẩm Dũng trắng tay, gã liền sai lôi Thẩm Dũng ngoài như một con ch.ó chết.
Lòng cồn cào khó chịu, Thẩm Dũng lang thang ngoài đường cả đêm. Ông nhặt chai rượu vứt , uống cạn phần còn để tê liệt thần kinh, mong lòng bớt dằn vặt.
Khi ông đau khổ đến , thì dựa cái thá gì mà con mụ Tú Phân thể ung dung, yên ở trong nhà cơ chứ?
Xưa , cưới con mụ đó tốn ba trăm tệ. Nếu tiền vẫn còn trong tay, đánh thêm một ván nữa, thể lật ngược tình thế thì ?
Người khác cưới vợ, ít còn bố đường hoàng. Nhà hết tiền , bố vợ ít nhiều gì cũng sẽ bỏ chút tiền giúp đỡ.
Sau khi bán đứt Tú Phân cho Thẩm Dũng, bố bà liền biến mất tăm , chẳng tìm thấy nữa. Nửa xu cũng tài nào moi !
Thẩm Dũng càng nghĩ càng thêm tức điên, túm phắt tóc Tú Phân, lôi bà khỏi bếp và đánh cho một trận tàn nhẫn chút nương tay.
Đánh xong, Thẩm Dũng cuối cùng cũng cảm thấy hả hê hơn nhiều, liền về phòng vật xuống ngủ li bì.
Tú Phân mẩy đầy rẫy thương tích, nhưng dám để con cái thấy. Sau khi đặt vội bữa sáng lên bàn, bà băng bó tạm bợ vết thương khẩn trương lên thị trấn .
Ai ngờ, mới nửa buổi, m.á.u từ vết thương lưng rỉ , nhuộm đỏ cả một vạt áo.
Trên thị trấn lúc bấy giờ chỉ hiệu thuốc Bắc, khám Tây y thì lên tận huyện. May , đúng lúc trong nhà máy đồng nghiệp lên huyện lấy hàng, thấy bèn đưa Tú Phân đến bệnh viện huyện khám thử.
Chính nhờ dịp may ngẫu nhiên mà Tú Phân tình cờ gặp chú Châu.
“Chú Châu , trông giống y hệt vợ và ông Bạch Khải Trí hồi còn trẻ. Vừa thấy , chú để mắt đến ngay . lúc đó chú cho những chuyện , chỉ lấy tóc và m.á.u của ở bệnh viện để mang về một xét nghiệm lạ lùng gì đó…” Tú Phân khẽ thở dài, tiếp lời: “Sau đó hỏi mấy bác sĩ, ai cũng với là xét nghiệm tốn kém và nhiêu khê vô cùng, thường dân căn bản tài nào kham nổi.”
--- Chương 67 ---
Vốn Dĩ Biệt Thự Này Phải Thuộc Về Tú Phân (3)
Là xét nghiệm ADN để xác định quan hệ cha con, Thẩm Huệ Huệ thầm bổ sung trong lòng.
Mấy chục năm về , khi kỹ thuật xét nghiệm ADN để xác định quan hệ cha con trở nên thiện, chỉ cần tìm đến bệnh viện đủ tiêu chuẩn, trong trường hợp cấp bách, vài tiếng đồng hồ là thể kết quả ngay.
Thế nhưng ở thập niên 90, đây vẫn là một kỹ thuật mới tinh, chỉ mới chân ướt chân ráo du nhập nước bao lâu.
Một gia đình bình thường, e rằng thể nổi một xét nghiệm như thế.
Vì chờ kết quả xét nghiệm, lúc đó Châu vội đón Tú Phân. Còn Tú Phân, từ đầu đến cuối cũng chẳng mấy bận tâm đến ông. Sau khi băng bó vết thương đấy, bà vội vã về nhà máy tiếp tục công việc.
Mãi đến mấy ngày đó, khi Châu nhận kết quả xét nghiệm ADN, ông mới căn cứ thông tin đăng ký tại bệnh viện huyện để tìm đến nhà máy của Tú Phân.
lúc , Thẩm Dũng một nữa thua bạc, về nhà trút giận lên Tú Phân. Thấy bà khắp đầy rẫy thương tích, Châu bèn lập tức đưa Tú Phân đến bệnh viện chữa trị, tiện thể cho bà sự thật ẩn giấu bấy lâu.
Kết quả xét nghiệm ADN cho thấy, Tú Phân chính là con gái ruột của Bạch .
Nói cách khác, cặp vợ chồng bán Tú Phân là cha đẻ của bà, mà vợ chồng Bạch mới đích thực là sinh bà.
Dựa tuổi tác để suy đoán, Tú Phân hẳn là con gái đầu lòng của Bạch , tên là Bạch Cầm.
Chỉ là rõ năm đó xảy chuyện gì, mà vợ chồng Bạch bế nhầm một bé gái khác về nuôi, còn Tú Phân thì cặp vợ chồng ở nông thôn bế mất.
Số phận của hai bé gái hoán đổi, khiến quỹ đạo cuộc đời của họ cũng khác biệt.
Cô gái đáng lẽ mang tên Bạch Cầm, giờ đây mang tên Tú Phân, bán đến thôn Phúc Thủy, gả cho Thẩm Dũng, và trải qua hơn nửa đời khốn khó.
Còn cô gái khác, đáng lẽ là Tú Phân, nay là Bạch Cầm, từ nhỏ lớn lên trong nhung lụa bên cạnh vợ chồng Bạch , giờ đây cũng yên bề gia thất, con cái đề huề.
Chớp mắt gần bốn mươi năm trôi qua, mãi đến tận bây giờ sự thật cay đắng mới phơi bày.
Tiếc , giờ đây đôi vợ chồng mất tăm mất tích, tình hình cụ thể về việc bế nhầm năm đó cũng thể nào tra xét nữa.
"Châu với rằng, ông thể giúp rời khỏi thôn Phúc Thủy, nhưng việc thể trở về nhà họ Bạch thì dựa bản . Ông sẽ nhúng tay giúp quá sâu, chỉ đảm nhận việc đưa khỏi nơi ." Tú Phân kể.
---