Nghiền ngẫm cả hai kiếp sống, bao nhiêu cơ hội vụt qua mắt cô . Rõ ràng đều gọn trong lòng bàn tay, nhưng cô cứ để tuột mất hết đến khác.
Tất cả đều bỏ lỡ, tất cả đều chẳng thuộc về cô , dù là một chút cũng nắm giữ ...
Điều Thẩm Thiên Ân thể chịu đựng ?
Cô càng nghĩ càng uất hận, chỉ trút hết cơn bực dọc ngoài. Nào ngờ kiểm soát nổi bản trong phút chốc, cô suýt chút nữa bóp c.h.ế.t một cô y tá mới về.
Khi cô y tá đó đỡ , Thẩm Thiên Ân hồn trở , sợ đến toát mồ hôi lạnh khắp , cũng chẳng còn thấy khó chịu khi nhốt căn phòng chấn song nữa.
Cô lo lắng thụp trong góc phòng, nơm nớp lo sợ thực sự gây án mạng, cũng sợ bệnh viện báo lên công an. Nếu công an đến bắt cô tống khám thì , cô tuyệt đối nhốt chung với Tô Tâm Liên !
May mà bệnh viện sợ ảnh hưởng đến thanh danh, tuyệt nhiên hé răng chuyện ngoài. Không những báo công an, mà bệnh viện còn đưa cho cô y tá trẻ một khoản bồi thường hậu hĩnh để bịt miệng.
Khi y tá Dương bước tới, trực tiếp đưa Thẩm Thiên Ân trở phòng bệnh, Thẩm Thiên Ân còn lấy vui mừng khôn xiết.
Cô thích cái bệnh viện , thích cả căn phòng bệnh của riêng . Chỉ cần tù, tiếp tục an phận ở bệnh viện, cùng lắm thì nếu tức giận, cô sẽ trút hết lên đầu Tú Phân, chứ tuyệt nhiên sẽ bao giờ dám hại đến nhân viên trong bệnh viện nữa.
Thẩm Thiên Ân chìa tay chờ đợi phục vụ quần áo, lau tay lau mặt như bận.
Nào ngờ, thứ cô đợi là cả một vốc thuốc viên đầy ắp!
Cô những loại thuốc , đều là thuốc dành cho những bệnh tâm thần. Cái đám ngây ngây ngô ngô trong bệnh viện đều uống cả nắm mỗi ngày, coi thuốc như cơm ăn .
Lúc Thẩm Thiên Ân lên cơn thì mơ mơ màng màng chẳng gì hết, thuốc thì cũng uống . Kể từ khi tỉnh táo , cô kịch liệt phản đối việc uống thuốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-694-vuot-mat-tat-ca-1.html.]
Nhờ sự cố gắng tử tế của cô , cuối cùng của bệnh viện cũng dần dần bắt cô uống thuốc nữa, còn ép buộc cô dùng thuốc nữa. Cớ bây giờ mang những thứ thuốc cho cô dùng chứ?
Cái đám ngây ngô vẫn còn đang bệnh, cần dùng thuốc để kiềm chế bản . Cô khỏi bệnh còn gì, nếu cứ tùy tiện dùng thuốc, lỡ thành bệnh thì ?
Thẩm Thiên Ân sợ hãi đến phát hoảng, vội vàng biện bạch với y tá Dương: " uống thuốc. khỏi , xin đừng cho uống thuốc nữa! Cô xem ngày thường đều ngoan ngoãn, trông chút vấn đề gì ?"
"Sở dĩ lên cơn mỗi khi thấy Tú Phân là vì thấy cái mặt bà . Chính bà và Thẩm Huệ Huệ hại nông nỗi . Mỗi thấy bà thì đau khổ nên lời, chỉ tống cổ bà thôi... Còn chuyện hôm nay tay bóp cổ khác cũng là vì Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ cho tức điên lên. Lúc đó giận quá mất khôn, theo phản xạ liền tay, ngờ mạnh tay quá nên mới lỡ gây chuyện."
" sai , sai , sẽ bao giờ tùy tiện bóp cổ ai nữa. Các cô giúp với Tú Phân , bảo bà đừng tùy tiện đến thăm nom nữa, sẽ bao giờ gây rối lung tung nữa . Đừng cho uống thuốc, bệnh, thực sự uống thuốc..."
Nghe , y tá Dương bỗng chốc ngập ngừng.
Ngày thường Thẩm Thiên Ân trông ngơ ngác, ngây ngô, ngoan ngoãn lời, và cũng ít lắm.
Lúc cô đột nhiên thốt một tràng dài như , vẻ mặt linh hoạt, lời lẽ khẩn khoản, quả thực hề giống một bệnh nhân tâm thần chút nào.
Y tá Dương đúng là dùng những loại thuốc sẽ hại cho sức khỏe, nhưng bệnh nhân lên cơn thì còn gây tổn hại đến cơ thể nghiêm trọng hơn, bởi chỉ thể chọn cái ít thiệt hại hơn trong hai cái hại.
Nếu quả thực Thẩm Thiên Ân khỏi bệnh thì nhất nên cho cô dùng những thứ thuốc .
Cô y tá theo hỗ trợ bên cạnh thấy y tá Dương ý mềm lòng, vội vàng nhắc nhở: "Cô quên lời viện trưởng dặn ? Cô cạy khóa, lén lút rình mò, bất ngờ tấn công khác, là một bệnh nhân tâm thần trí thông minh khá cao đấy. Loại bệnh nhân hai mặt ba lòng, giỏi lừa gạt khác nhất, cô đừng để nó lừa gạt!"
Y tá Dương nghĩ đến cái ổ khóa Thẩm Thiên Ân hỏng, nghĩ đến cô y tá mới về suýt chút nữa cô bóp chết, ánh mắt Thẩm Thiên Ân bỗng chốc trở nên đầy cảnh giác.
Thẩm Thiên Ân nào ngờ, chỉ vì cạy một chiếc khóa mà gán cho cái mác bệnh nhân tâm thần, còn là loại trí thông minh “tương đối cao” nữa chứ. Cô hoảng loạn, gào thét ngừng: " bệnh, các tùy tiện kê đơn thuốc lung tung cho ! Bác sĩ , gặp bác sĩ, kiểm tra , xin giám định tâm thần!!!"