Thẩm Huệ Huệ tài nào can thiệp cuộc đấu trí căng thẳng giữa các cường quốc. Song, một việc, cô thể tận dụng khả năng tiên tri của để giúp tổ quốc tránh ít tai ương.
Sau khi con tàu Varyag rời khỏi eo biển Bosphorus, hải trình tiến về vùng biển gần đảo Skyros, nó may gặp một cơn bão dữ dội.
Những sợi dây cáp của các tàu kéo lượt gió giật đứt lìa. Trước sức mạnh kinh hoàng của thiên nhiên, chiếc Varyag khổng lồ khi chẳng khác nào một chiếc thuyền con mỏng manh, cứ thế trôi dạt vô định biển cả trong mưa gió suốt mấy ngày liền. Phải trải qua nhiều ngày nỗ lực cứu hộ hết sức gian nan, mới miễn cưỡng giữ con tàu.
Cơn bão hung tợn cướp sinh mạng của một thủy thủ tàu kéo, đồng thời khiến cho chiếc vỏ tàu sân bay vốn cũ kỹ, ọp ẹp càng thêm tàn tạ, gây tổn thất to lớn cho đất nước.
Mặc dù diễn biến tương lai, Thẩm Huệ Huệ vẫn để lộ khả năng đặc biệt của .
Nếu ở trong nước, cô thể giải thích việc dự đoán chính xác sự xuất hiện của cơn bão lớn như ?
Đây là chuyện ngay cả những chuyên gia khí tượng hàng đầu cũng thể dự đoán . Thẩm Huệ Huệ tài năng gì, lấy cơ sở nào để tiên đoán, và dựa để khiến tin tưởng cô?
nếu cô cùng Hoắc Đình mặt tại hiện trường thì chuyện khác hẳn.
Ở nước ngoài, giữa những đồng bào xa xứ, Thẩm Huệ Huệ mặt tại hiện trường. Vào thời điểm thích hợp, cô sẽ khéo léo can thiệp một việc, thuyết phục trì hoãn vài ngày hẵng tiến vùng biển gần đảo Skyros. Hơn nữa, xét đến công sức và tiền của mà nhà họ Hoắc bỏ , những khác thường sẽ dễ dàng bác bỏ lời của cô.
Chỉ cần thể tránh cơn bão lớn, thì chút vất vả mà cô đang chịu đựng lúc há đáng gì!
"Huệ Huệ?" Thấy cô vẫn im lặng, Hoắc Đình khẽ gọi tên cô, giọng đầy lo lắng.
Thẩm Huệ Huệ chợt hồn, đầu Hoắc Đình nhẹ nhàng : "Hoắc Đình, tuy rằng bây giờ ngày nào em cũng bận rộn, mệt mỏi, nhưng mà em thấy vui lắm."
Giờ đây bước sang thế kỷ hai mươi mốt, Thẩm Huệ Huệ nhiều lắm cũng chỉ thể tiên tri chừng hai mươi năm nữa mà thôi. Từ việc xin công nhận di sản, đến sự kiện tàu sân bay , cả những trận động đất, khủng hoảng tài chính sắp sửa diễn ...
Bất kể cô , bằng lòng , những gì cô thể cũng chỉ gói gọn trong hai mươi năm tới mà thôi.
Thời gian trôi qua, cô cũng sẽ còn gì về tương lai, giống hệt như tất cả khác.
Với Thẩm Huệ Huệ, đây chính là một cơ duyên trời ban dành cho cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-699-co-gang-het-suc-3.html.]
Để cô đến bước đường , để cô gặp gỡ Hoắc Đình, để cô dựa thế lực nhà họ Hoắc mà thật nhiều việc ý nghĩa hơn.
Chỉ cần bỏ lỡ dù chỉ một cơ hội nhỏ nhoi, cô cũng sẽ hối hận cả đời.
Chính vì thế, tuy bây giờ vô cùng bận rộn và mệt mỏi, Thẩm Huệ Huệ vẫn đồng thời tận hưởng trọn vẹn niềm vui .
Thẩm Huệ Huệ Hoắc Đình, dịu dàng khẽ : "Những việc em thể cho đất nước thật nhiều. Bởi , mỗi một cơ hội nhỏ nhoi, em đều để vuột mất."
Ánh đèn hắt lên gương mặt cô, tạo nên vầng sáng mờ ảo, dịu dàng. Nét mặt cô lúc hiền hòa, toát lên vẻ kiên định vững vàng.
Hoắc Đình bất giác đến sững sờ.
Kể từ ngày , Hoắc Đình còn can ngăn Thẩm Huệ Huệ nữa. Hễ chút thời gian rảnh, thậm chí còn tự kèm cặp cô luyện tiếng nước ngoài.
Trong những buổi trò chuyện thường nhật, cả hai thường xen kẽ đủ thứ tiếng. Người ngoài thì chẳng thể nào hiểu nổi câu chuyện đầu đuôi , nhưng Hoắc Đình và Thẩm Huệ Huệ ngày càng tâm đầu ý hợp, lúc chỉ cần một ánh mắt giao là thấu hiểu tâm tư đối phương. Ấy chính là tâm ý tương thông.
Nửa năm đó, Hoắc Đình cùng các chuyên gia liên quan lên đường sang Thổ Nhĩ Kỳ, Thẩm Huệ Huệ theo với tư cách nhà.
Vẫn luôn rằng đội của Tăng đối mặt với vô vàn khó khăn, trở ngại ở Thổ Nhĩ Kỳ, tình hình vô cùng trắc trở.
Thẩm Huệ Huệ từng tham gia những sự vụ tương tự. Trong đầu cô cứ mường tượng cảnh đội của sẽ phía Thổ Nhĩ Kỳ giở trò gây khó dễ ngay trong phòng họp.
Thế nhưng, khi tới nơi, cô mới vỡ lẽ rằng tình hình còn tệ hại hơn gấp bội so với những gì mường tượng.
Phía Thổ Nhĩ Kỳ, chớ là đàm phán, ngay cả một cuộc gặp mặt đàng hoàng với đội của Tăng họ cũng thèm bố trí. Họ tỏ thái độ khinh miệt, kiêu căng đến tột độ, thậm chí còn ngang ngược đưa vô vàn những điều kiện " trời", dường như chỉ vắt kiệt đến tận cùng Tăng và cả Hoa Quốc hậu thuẫn phía .
Thẩm Huệ Huệ tự nhận là tính khí điềm đạm, mà lúc cũng tức đến tím mặt, chỉ hận thể xông thẳng đến mặt đại diện phía Thổ Nhĩ Kỳ mà mắng nhiếc một trận.
Chỉ là quân cờ trong tay cường quốc, bày đặt oai ngạnh mặt họ gì.
Thời thế đổi, nhà lãnh đạo nào là mãi mãi. Vài năm nữa, khi hai nước Thổ – Hoa hợp tác sâu rộng, đôi bên bước giai đoạn nồng ấm, lúc đó vị lãnh đạo Thổ Nhĩ Kỳ đang cố tình gây khó dễ cho Hoa Quốc bây giờ sẽ ứng phó . Lẽ nào họ thật sự nghĩ rằng Hoa Quốc sẽ cam chịu để khác bắt nạt cả đời ?